Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

Nên mần Enzai, Manga hay Đam mỹ?

tềnh hềnh rất chi là tềnh hềnh =]]


bạn Vân đã tải dc bộ anime enzai raw, là raw nhé, ko phải engsub *nhe răng*


ta dg phân vân không biết nên mần cái chi bi h nha


típ tục anime enzai cho bà con hay quay về mần manga với đam mỹ?
bà con đóng góp ý kiến nha, ý kiến nào nhiều nhất ta mần cái đó *nháy mắt*


tạm thời ta nêu ra vài thứ


_Manga có bộ chikan diary


_Anime có enzai, nhắc lại bản raw đàng hoàn =]] tải ova 1 hết 8 tiếng của ta đó


_Đam mỹ có bộ yunjae come on papa daddy thanh thủy văn, 1 cái ta và adam của ta yunjae mà có H, và 1 đam mỹ của Diêu Diêu


các tềnh êu suy nghĩ đi nha, mún xơi cái nào trước?


[polldaddy poll="6242227"]

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

[Vietsub]Shounen Maid Kuro-kun pass: yaoi


Title: (少年メイドクーロ君 ) Boy-Maid Kuro-kun - Cậu bé giúp việc Kuro-kun
Author:
Genre: Drama, Yaoi, Shota
Rating: 18+
Released: 2004
Type: OVA


Summary: Cậu bé Kuro-kun bị cha mình gán nợ, cậu bị buộc phải trả nợ, vì thế cậu phải bán mình làm người giúp việc. (đời em tiu từ đây T_T)


Warning: Anime thuộc thể loại Yaoi (BoyxBoy) nên đề nghị những ai kì thị/dị ứng thể loại này hoặc không thích hợp xem, vui lòng Click back. Nếu vì một lý do nào đó hoặc vì tò mò mà xem, rồi thành fangirl thì không sao, nhưng xem rồi thì đừng có mà chê bai phê phán hay có hành động quá khích với người làm sub này. Cảm ơn.


Đôi lời của 2 bạn: Bọn ta vietsub bộ này trên tinh thần fangirl + yêu thích tác phẩm, không vì mục đích thương mại gì khác. Vì là làm tự do nên không chuyên nghiệp, có thể nó sẽ không đẹp bằng các nhóm sub khác, mong mọi người đóng góp ý kiến để bọn ta rút kinh nghiệm ^O^


Cảm ơn đã đọc những lời này.


Chúc mọi người xem phim vui vẻ. ^^


(¯`•¸•´¯) Shounen Maid Kuuro-kun (¯`•¸•´¯)
Vietnamese Translator: Tiểu Diêu
Timer + Typeserrer + Encoder: Tiểu Vân
Linkdown: .001 | .002 | .003
Hướng dẫn nối file down xem anime
Online: Xvideo


bonus thêm tấm hình mấy khúc trong anime nè =]]



p/s: Đã up lại part .001 ^^ mọi người yên tâm down về nhé, có hỏng lại kêu ta


26/3/2014: đã up link online

Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

Come on!!! Papa Daddy part 9 + part 10

Come on!!! Papa Daddy


Edit Tiểu Diêu + Beta Tiểu Vân

Part 9

"Tớ tỉnh lại...cảm thấy không ổn nên gọi cho cậu." Jaejoong nói, lại một đợt rùng mình làm cho cậu run lên, giọng nói khàn khàn, âm thanh không nghe được là bao.

"Đừng khẩn trương! Cậu làm rất đúng, cậu có gọi cho Yunho chưa? Ân, không quan hệ, tớ nghĩ hắn hẳn là còn trong bệnh viện. Nằm im trên giường, cố gắng giữ ấm người, Jaejoong, thả lỏng, lập tức có người tới."

Giọng Junsu ôn hòa nói, thực trấn tĩnh, điều này làm Jaejoong yên tâm không ít. Treo điện thoại, cậu hiện tại có thể làm được gì ngoài việc chờ đợi...

Cho đến khi người đàn ông quen thuộc chạy ào đến, đem cậu nâng dậy, bao cậu trong áo măng - tô, ôm lấy cậu không ngừng gọi tên. Nghe được âm thanh quen thuộc, Jaejoong tim đập phập phòng thở phào "Yunho..." Jaejoong nhỏ giọng kêu, bỗng nhiên rơi lệ xúc động.

"Đem cậu ta đi lấy máu xét nghiệm" Junsu tiếp nhận Jaejoong từ lòng ngực Yunho, làm mấy việc kiểm tra đơn giản, sau đó dìu cậu ngồi xe lăn, phân phó cho y tá. Hắn lại quay đầu đối Yunho nói: "Cậu lưu lại, tớ có lời muốn nói."

.

.

"Thật xằng bậy, tớ nghĩ các cậu sẽ biết đúng mực chứ" Junsu phụng phịu nói "Các cậu vận khí tốt đó, hẳn là do ống dẫn từ trực tràng tới tử cung ở chỗ giao nhau bị nhiễm trùng, có chút viêm, không ảnh hưởng tới thai nhi. Nếu là xuất huyết hoặc nghiêm trọng một chút là phải lấy ra..." Junsu dừng lại, sắc mặt Yunho trắng bệch không nói gì thêm nữa.

"Tóm lại, các cậu về sau tiết chế một chút. . . . . ." Junsu thở dài một hơi "Lần này coi như không có gì, bởi vì sẽ ảnh hưởng tới thai nhi nên tớ không dám dùng dược quá mạnh để giảm nhiệt, bất quá truyền nước biển cho cậu ta, nghỉ ngơi vài ngày là khỏe."

"Tớ hiện tại có thể làm gì?" Yunho có chút bực bội hỏi.

"Dạ dày cậu ta hiện tại chẳng có gì hết...bụng rỗng truyền dịch tớ sợ dạ dày xuất huyết, cậu đi mua gì cho cậu ta ăn đi. Tớ sẽ cho cậu ta nằm viện một đêm.... Tớ biết cậu là muốn tốt cho cậu ấy" Junsu vỗ vỗ bả vai Yunho an ủi. Hắn hiện chỉ có thể giúp bọn họ vậy thôi.

.

.

Junsu có nghe qua rạng sáng nay có kẻ lạ mặt lẻn vào tấn công Changmin nhưng chưa thực hiện được. Buổi sáng vừa vào bệnh viện, liền có rất đông phóng viên vây quanh còn có cảnh sát, nghĩ muốn không biết cũng không được, nghe y tá nói, may là lúc ấy cách vách có bệnh nhân đi tiểu đêm nghe được tiếng động nên đi báo người trực ban đến cứu.

Theo như lời Junsu thì ngày hôm nay đối với Yunho là một ngày cực kì xấu. Hắn hiện tại mệt mỏi dựa vào tường ngồi trên đầu giường của Jaejoong, nâng đầu Jaejoong gối lên người mình.

"Junsu có nói chuyện Changmin cho em nghe" Jaejoong cảm thấy tốt hơn nhiều, lại biến trở về Kim Jaejoong kiên cường "Thực xin lỗi, là em khiến anh thêm phiền phức rồi."

"...Em không được nói ngốc như vậy" Yunho buồn bã nói "Nên xin lỗi là anh, bảo bối, anh phải làm sao bây giờ, anh cảm giác anh nợ em ngày càng nhiều."

"Kia nhất định là kiếp trước em nợ anh nha" Jaejoong thấp giọng cười "Cho nên kiếp sau anh cũng nên cẩn thận"

Yunho không thèm chấp, cẩn thận ôm Jaejoong, đem cậu ta gắt gao ôm chặt.

Part 10

"Jaejoong, trong nhà cậu có ai bệnh tiểu đường sao?" Junsu hỏi

"Mẹ tớ, nhưng bệnh không di truyền sang tớ." Jaejoong trả lời.

"Là như vậy. . . . . . lượng đường trong máu cậu hơi cao." Junsu trở mình Jaejoong, nhăn mặt hạ mày giải thích "Nhưng mà cũng không nghiêm trọng lắm, tớ tạm thời không nghĩ dùng thuốc, bình thường dùng thuốc làm hạ lượng đường xuống, nhưng sợ hiện tại ảnh hưởng tới thai nhi, chỉ sợ huyết áp bị tụt, lại phát sinh nhiều biến chứng. Cậu chú ý một chút về ăn uống, tận lực ăn nhiều cơm, đừng bỏ đói chính mình, mặt khác, năng vận động một chút, nếu cảm thấy choáng váng hoặc ra nhiều mồ hôi thì đi bệnh viện." Bình thường phụ nữ trong thời kỳ mang thai cũng sẽ có 1% đến 2% xác suất bệnh tiểu đường xuất hiện đến thai nhi, hiện tại Jaejoong mới ba tháng, theo lý thuyết không có, bất quá cậu ta tình huống đặc thù chút, Junsu vẫn quyết định nên cẩn thận.

Cùng thời gian, trong phòng bệnh Changmin. Yunho cũng đang cau mày rầu rỉ.

"Changmin, không sao đâu, nghĩ không ra cũng đừng miễn cưỡng chính mình." Hắn trầm mặt trong chốc lát, mở miệng nói "Chúng ta có thể từ từ" Nhưng là hắn biết bọn họ kỳ thật không có nhiều thời gian để từ từ, hắn đã muốn mở phiên tòa xét xử lại, dù vậy, hắn vẫn chưa tìm được căn cứ chính xác đầy đủ thuyết phục.

"Em là thật sự có nhìn đến hắn, hắn dùng cái gì đập vào đầu em, sau đó hướng qua mẹ em, trước lúc hôn mê em còn nghe tiếng mẹ la thảm thiết. Em chỉ nhớ có vậy, thật sự không nhìn thấy mặt hắn" Changmin sốt ruột trả lời.

"Hàng xóm nói, trước đó có nghe nhóc cùng bác Shim có cãi nhau, em còn nhớ rõ vì cái gì lại gây nhau không?"

"....Không." Changmin sắc mặt tái nhợt lắc đầu "Cái kia thật sự không phải em...nàng dù sao cũng là mẹ em."

"Không phải em, điểm này chúng ta đều rõ ràng, sẽ không có việc gì đâu." Yunho an ủi thở dài. Hôm nay chỗ Changmin như cũ vẫn không có gì tiến triển. "Đúng rồi, em có muốn gặp Jung tiên sinh không, anh giúp em liên hệ..."

"Không cần" Changmin vội xua tay "Ba em bề bộn nhiều việc, em biết"

Yunho cảm thấy rất kỳ quái, người bình thường gặp chuyện sẽ chẳng phải luôn mong muốn ỷ lại vào gia đình sao? Changmin giống như là đang rất sợ hãi ba mình... Hình như em ấy có nói từ nhỏ đã đi theo mẹ ở riêng, cho nên quan hệ với cha mới xa lạ như vậy. Em ấy thậm chí phản đối việc sau khi xuất viện cùng cha ở chung. Mà hai ngày liền, Changmin ở bệnh viện bị tập kích, Jung tiên sinh tuy rằng cũng có quan tâm, nhưng lại thật bình tĩnh quá mức___ y chính là gọi điện thoại đến bệnh viện hỏi đại khái tình huống. Yunho đoán đại khái bên trong một đại gia tộc không muốn cho người ngoài biết chuyện, nhưng Changmin không muốn nói, hoặc là đã muốn không nhớ rõ, dù sao, một người gặp chuyện hỗn loạn không may sẽ ảnh hưởng đến trí nhớ.

"Tốt lắm, các tiên sinh, chuẩn bị thế nào rồi?" Kim Jaejoong ở ngoài gõ cửa nói.

Yunho mở cửa trả lời "Không phải nói anh làm thủ tục xuất viện xong xuôi cho Changmin rồi qua em sao"

"Các anh chậm quá, Junsu đuổi người." Jaejoong cười cười. Yunho đương nhiên không tin.

"Hiện tại có cần em gì không?" Jaejoong hướng Shim Changmin hỏi.

Đối với Yunho, Jaejoong chính là người yêu, bọn họ hai người cùng một chỗ, Changmin tuyệt không kinh ngạc, càng không bài xích.

"Jaejoong hyung, tiếp theo là làm phiền các hyung rồi." Changmin lắc đầu nói, phiền toái cậu nói là cùng tá túc tại nhà Yunho và Jaejoong.

Yunho an bài Changmin đến ở nhà mình chính là kế tạm thời, Changmin hiện tại phải có người bên cạnh, hơn nữa cậu ta lại liên quan đến án kiện, Yunho bố trí hệ thống theo dõi an ninh trong nhà thật nghiêm ngặt, không lo có người xâm nhập.

"Không cần khách khí, nói không chừng lại là anh phiền nhóc.” Jaejoong nói.

Changmin gật đầu, cậu không nói gì đi ra, kỳ thực trong lòng cực tín nhiệm vị đại luật sư tiếp nhận án kiện này, cậu cũng thực thích người kia mỗi ngày đều mang thức ăn ngon cho mình.

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

Come on!!! Papa Daddy part 7 + part 8

Come on!!! Papa Daddy


Edit Tiểu Diêu + Beta Tiểu Vân

Part 7

"Anh như thế nào không giúp em giải vây?" Kim Jaejoong nhìn phía sau Junsu, đối với người có lòng dạ hẹp hòi kia nói.

"Anh...cũng không phải là một hảo trượng phu nha." Yunho nhướng mắt, huênh hoang nói.

Kim Jaejoong nở nụ cười, nghĩ, quả nhiên...

"Honey, em biết anh cô đơn, tựa như em..." Jaejoong sửa lại lời kịch, đi qua nghiêng ngồi lên đùi Yunho, bỗng nhiên có chút tiếc nuối nghĩ, mấy tháng nữa, thể trọng bụng của cậu tăng lên, cũng không tái phạm việc đó nữa. Cậu dùng ngón tay nhẹ nhàng bâng quơ xoa xoa cái trán, huyệt thái dương rồi đến cái mũi, cuối cùng dừng ở bờ môi của Yunho, nở nụ cười: "Cả thế giới này, anh là tình nhân duy nhất của em...." nói xong, cúi đầu hôn.

"Anh nhận thua...Tốt lắm, tha thứ cho em." Yunho không ngừng hôn khắp nơi Jaejoong, cười cười "Bảo bối, thừa dịp lý trí anh còn thanh tỉnh, chúng ta tốt nhất là dừng lại đi." Bất đắc dĩ thở dài. Cả hai đều hiểu hắn ý muốn nói gì.

"Cũng đã ba tháng." Jaejoong vươn tay chỉ chỉ nói "Junsu nói, qua ba tháng chúng ta có thể...chỉ cần không quá phận."

"Hả? Cái gì?"

"Anh biết rõ mà." Jaejoong trừng hắn, cậu thề, vừa rồi trong lòng Yunho thầm hoan hô tuy không nói ra nhưng cậu biết, f*ck, tên chết tiệt này cư nhiên giả ngu với mình.

"A, môi em sao lại run thế này...." Yunho bị trừng lập tức hì hì cười, xông vào ôm Jaejoong.

"Thật không?" Jaejoong có điểm đỏ mặt nỉ non: "Em chưa từng như vậy. . . . . . Trời ạ, anh làm cái gì vậy?"

"Anh. . . . . . Thật sự. . . . . . Có thể?" Yunho nghiêm túc hỏi.

"...OH,GOD,YES." Jaejoong mỉm cười, nhỏ giọng nói, thanh âm nhỏ nhẹ dịu dàng.

Part 8

Không xong!

Kim Jaejoong ngày hôm sau thức dậy, phát hiện đã là 9 giờ, vội vàng đẩy đẩy người đang nằm bên cạnh: "Tỉnh tỉnh, Yunho, anh muộn rồi. Thật đáng chết! Em cư nhiên lại ngủ quên." Cậu nói.

"...Đừng nóng vội, Jaejoong, tối qua làm hơi quá..." Yunho nhanh chóng tỉnh lại, nhắc tới tối qua, hắn cùng Jaejoong nhìn nhau cười, bọn họ cũng đã ba tháng không cùng nhau nhiệt tình như vậy. "Anh hẳn là còn kịp đi" Hắn nói.

"Em cảm thấy thế nào? Ngủ tiếp chút nữa được không?" Yunho nhanh chóng đứng dậy, mặc quần áo, dừng lại cúi người nhìn Jaejoong lo lắng hỏi.

"Không sao mà" Jaejoong đối với hai câu hỏi của Yunho đáp lại.

Trong khoảng thời gian này, Jaejoong đặc biệt thích ngủ, phải nói, từ lúc bỏ tập thể dục buổi sáng thì về sau, buổi sáng đối với cậu càng trở nên xa xôi. Giống như hiện tại, cậu gọi Yunho thức nhưng chính mình lại không mấy tỉnh táo lắm, tâm trạng vẫn còn đang mê ngủ.

Khoảng một giờ sau, trợ lý của Yunho gọi điện thoại tìm hắn.

"Tôi lập tức tới... Anh trước hết mời Shim tiên sinh vào văn phòng tôi chờ... có phóng viên vây quanh cửa sao? Anh trước hết ổn định họ..."

Jaejoong nhắm mắt lại, nghe lời được lời mất âm thanh của Yunho trong phòng khách nói trong điện thoại, nghe tiếng tủ lạnh mở ra vào, tiếng âm thanh phòng bếp... cậu cảm thấy một bên giường trũng xuống, có người chạm hai má mình, bèn mở to mắt.

"Có lẽ anh nên nghỉ một ngày, sắc mặt em không tốt...." Yunho trong bộ âu phục ngồi bên cạnh Jaejoong, lông mi nhíu lại nhăn mặt.

"Không được a." Jaejoong mỉm cười nhìn hắn, đánh yêu lên người Yunho. Một chút lại vỗ vỗ nói: "Anh có thể trở về sớm một chút, đại luật sư, nhưng anh cần phải đi."

Yunho do dự gật đầu, như Jaejoong nói, công việc hằng ngày không phải do hắn tự tiện quyết định là được. "Anh có chuẩn bị bữa sáng, em nếu đói nên ăn một chút." Yunho thở dài nói, hôn khắp trán Jaejoong, lúc sau vội vàng rời đi.

.

.

Jaejoong co vào trong chăn, cảm giác choáng váng, cậu đại khái là bị sốt rồi, khi tỉnh lại toàn thân nóng ran, yết hầu khô khốc, cả người hổn độn, thân thể mệt mỏi đau nhức.

"Đói bụng không? Không bằng chúng ta đi xem có cái gì cục cưng cảm thấy thích không nga." Jaejoong xoa xoa cái bụng mình nói. Từ trên giường đi xuống, rất nhanh thích ứng với trọng lượng cơ thể, hướng vào phòng bếp.

Hâm sữa lại, rửa hoa quả, luộc trứng gà. Trên bàn còn bữa sáng Yunho chuẩn bị cho cậu ---- mà cậu đã bỏ qua chưa ăn. Kì thật Jaejoong vào buổi sáng ăn rất khỏe, nhưng giờ cậu chỉ miễn cưỡng ăn một chút. Jaejoong có chút đau lòng thu dọn bàn ăn, thuận tay đem một chút thức ăn bỏ vào lò vi ba để dành cho bữa trưa của chính mình.

"Không thích cũng phải ăn." Jaejoong học ngữ khí của Yunho nói. Sau đó nhíu mày, uống hết một nửa chén cháo rồi bỏ lại trên bàn nói, "Có bản lĩnh trở về quản em nha." Nói xong tự nhiên thở dồn dập, một tay chống đỡ cái bàn, tay kia che miệng, cố bình tĩnh lại.

Nhiệt độ cơ thể hơi cao, choáng váng đầu, ghê tởm. . . . . Kim Jaejoong nghĩ nghĩ, hiện tại tình huống này không biết có phải là sẽ xuất hiện trong lúc mang thai như Junsu nói không nữa?

Jaejoong một lần nữa quay về giường, cậu ói ba lần, ói ra cả dịch và mật, cả người như lơ lửng, sống hai mươi mấy năm chưa từng chật vật như vậy, làm cho cậu hoàn toàn quên cả bữa cơm trưa. Jaejoong cảm thấy như muốn bị cái thai này hành chết luôn, chỉ hy vọng sau khi ngủ thì cảm giác này sẽ hết, sau đó, đợi Yunho tan tầm, chính mình bắt hắn__không cho hắn đi đâu hết. Ý niệm này cứ lẫn quẫn trong đầu, Jaejoong cảm thấy thật ủy khuất, nằm trằn trọc đến năm giờ. Tiếp theo lại mỗi phút thất vọng trôi qua. Ôi cục cưng... ta phải làm gì bây giờ? Jaejoong cả người phát run, nóng lạnh không ngừng. Những gì Junsu nói không giống chút nào, trong đầu cậu nhận thức được là như vậy.

38 độ 2

Jaejoong nhìn con số này một hồi lâu, buông nhiệt kế sờ điện thoại.

"Junsu" Jaejoong cầu cứu nói: "Tớ phát sốt rồi" âm thanh khô khốc dồn dập.

====

beta: ta mún có xôi thịt nga~ T_T sao lại thành thanh thủy văn thế này????

Thứ Hai, 7 tháng 5, 2012

Chikan Diary - Chap 3

Chap 3) Journey of Lost Love – HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM TÌNH YÊU




































luật rừng

ầy, có ai thấy bạn seme wa bỉ ổi ko =]]


còn bạn Vân thì ko còn tí máu đây T>T

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2012

Tranh Tặng Tiểu Diêu - DBSK -

cái này vẽ trên A4, ko đủ, dc có 2 vk ck nhà chunsu thui :">



này mới là cái chính. DBSK XD~ từ trái sang - yunho, junsu, yoochun, jaejoong, changmin

tặng nàng Diêu của ta nga~ vẽ từ 2h tới 7h tối lun TTOTT



gấu béo and cá heo mông vịt =]]


park đại gia dép lào


kim hồ ly mỹ nhân và min ham ăn ^O^