Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

Ta là mèo con không phải hổ (15)

Ta là mèo con không phải hổ (15)


Edit + Beta: Tiểu Diêu + Tiểu Vân (chương này đứa miếng)




[caption id="attachment_828" align="aligncenter" width="313"] Ngọc đế là một Lão Bất Tử sao a~ meow~ meow~[/caption]

Tiểu Hổ cảm thấy Huyễn Phong thật sự rất đáng thương, từ khi Vương Phủ Lương Lương đến, loại cảm giác này càng mãnh liệt hơn nữa.


Bởi vì Lương Lương muốn cùng chủ nhân ngủ chung một phòng, vậy nên chủ nhân đem Huyễn Phong ném ra ngoài, Hổ ca ca lại không cho y vào phòng chúng ta ngủ.


Kỳ thật Hổ ca ca cũng không có mở miệng ngăn cản, hắn chỉ là trừng mắt oán hận nhìn Huyễn Phong mà thôi.


Cho nên Huyễn Phong chỉ có thể ngồi xổm trên mặt tuyết vẽ vòng tròn.


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ sáng sớm thức dậy, đã thấy trên mặt đất vẽ đầy một đám vòng tròn tròn.


Huyễn Phong càng lúc càng có tế bào nghệ thuật nha.


"Hổ ca ca, hôm nay Lương Lương không có ý định trở về a!" Hôn hôn khuôn mặt Hổ ca ca, hắn hình như rất thích được ta hôn đó! Mỗi lần ta hôn hắn, hắn đều cười rất cao hứng.


"Không việc gì, dù sao cũng chỉ là nhiều người hơn mà thôi." Hổ ca ca ôm ta cuộn người ở trong chăn, tuy bây giờ đã là mùa xuân, nhưng mà Tuyết Sơn dù sao cũng là Tuyết Sơn, đặc biệt là vùng trên đỉnh núi, dù có là mùa hè thì vẫn có tuyết, vẫn sẽ rất lạnh .


Meow ô ~~~~ cho nên Tiểu Hổ thích nhất cuộn người rút vào trong ngực Hổ ca ca.


Nhưng mà hắn rất lâu rồi đều không thay đổi về hình dạng Hổ, hại Tiểu Hổ chỉ có thể ôm lấy cơ thể trống trơn mà tưởng niệm bộ lông xù ở bụng của hắn.


"Nhưng mà Huyễn Phong thật đáng thương á! Chỉ có thể ngủ ở bên ngoài căn phòng." Ta rất thông cảm cho y a!


Không biết hình dạng hồ ly của Huyễn Phong là như thế nào nhỉ? Hẳn là cũng có lông xù đi?


Meow ô ~~~~ thật muốn nhìn một chút a! Đặc biệt là cái đuôi vừa to vừa dài quẩy quẩy nha. . .


"Tiểu quỷ, ngươi đang nghĩ cái gì vậy? Chảy nước miếng cả rồi kìa." Hổ ca ca cười nói.


Chùi chùi miệng, không có nha! Đâu có nước miếng đâu! Hổ ca ca rõ ràng là đang lừa Tiểu Hổ một bé mèo đáng yêu mà! (ờ vâng, bé mèo đáng yêu =]] )


Cố ý ở trong ngực Hổ ca ca cọ cọ. Hừ hừ! Hắn dám nói Tiểu Hổ chảy nước miếng, đã vậy Tiểu Hổ đem nước miếng trét hết lên người hắn luôn!


"Ngôn Ngôn! Ngươi bây giờ có hạnh phúc không?" Chủ nhân cùng Lương Lương ngồi ở ngoài phòng, Tiểu Hổ cùng Hổ ca ca ở một bên đắp tuyết, Huyễn Phong cuối cùng cũng có thể ngủ trong phòng.


"Đương nhiên là hạnh phúc a!" Chủ nhân nhìn vào trong phòng, cười ôn nhu. (có tên ngốc đó bồi, ko h/p sao dc nhỉ =]])


Nhưng mà Lương Lương dường như không có tin tưởng, "Vậy sao? Năm đó đồ ngốc Ngọc đế cho ngươi có năng lực làm người khác hạnh phúc, nhưng ngươi lại không thể tự làm cho mình hạnh phúc. Như vậy, ngươi sẽ có hạnh phúc sao?"


Meow ô ~~~~ cái gì nha cái gì nha? Nguyên lai Ngọc đế không phải là thần tiên tốt sao?


Đáng giận, sao có thể đối với chủ nhân như vậy chứ!


Meow ô ~~~~ thực quá đáng!


Tiểu Hổ dừng động tác đắp tuyết lại, vểnh tai lên nghe bọn họ nói chuyện. (hóng a hóng)


"Đúng a! Khi đó ngươi cũng bởi vì chuyện này mà cùng Ngọc đế cãi vã ầm ĩ một hồi." Chủ nhân cười nhìn về phía Lương Lương.


Lương Lương hừ lạnh một tiếng, "Ai kêu hắn đối ngươi như vậy? ! Biết rõ ngươi là bạn tốt của ta, hắn còn dám làm như vậy, ta đương nhiên phải cho hắn một chút giáo huấn rồi!"


Chủ nhân lắc đầu, "Kỳ thật Ngọc đế cũng không có xấu vậy a! Tuy là ta không thể trực tiếp làm mình hạnh phúc, nhưng ta cũng có thể gián tiếp làm mình hạnh phúc a!"


Meow ô ~~~~ Vẫn là chủ nhân rất thông minh nha. . .


Nhưng. . . Cái gì mà trực tiếp, cái gì mà gián tiếp nha? Tiểu Hổ nghe không hiểu gì hết á!


"Gián tiếp?" Lương Lương cũng không hiểu luôn nè!


"Ta có thể làm cho Huyễn Phong hạnh phúc, không phải sao?" Chủ nhân lại nhìn về phía căn phòng, cười vui vẻ.


Meow ô ~~~~ cuộc nói chuyện thật kỳ lạ, tại sao Huyễn Phong tìm được hạnh phúc thì chủ nhân lại cao hứng như vậy? Không hiểu nổi không hiểu nổi. . . (như em thôi a~~ bé mèo đáng yêu a~)


Hổ ca ca vuốt ve ta, "Tiểu quỷ, đừng lắc nữa, đầu của ngươi lắc đến muốn rớt rồi kìa."


Hổ ca ca hảo ấm áp a!


Tiểu Hổ không biết chủ nhân tại sao lại hạnh phúc, nhưng mà Tiểu Hổ biết rõ mình hiện tại rất hạnh phúc...(em dể thương quá >.<)


"Ta đến bây giờ cũng không hiểu ngươi tại sao lại yêu cái tên hồ ly ngu ngốc kia đó! Hắn có chỗ đó tốt sao? Luôn ngốc ngốc, chỉ biết bám lấy ngươi, cái gì cũng không có!" Lương Lương hình như đối với Huyễn Phong rất bất mãn nha!


Chủ nhân bĩu môi, nhìn rất đáng yêu! "Ta chính là yêu hắn thôi!"


Meow ô ~~~~ nếu Huyễn Phong đã nghe được, nhất định sẽ vui ngất trời luôn nha.


Đáng tiếc y hiện tại lại đi ngủ.


Bất quá, chủ nhân nhất định là bởi vì y đi ngủ, cho nên mới nói như vậy! Nếu mà có Huyễn Phong trước mặt, chủ nhân tất nhiên sẽ mắc cỡ không chịu nói đâu.


Meow ô ~~~~ nếu Huyễn Phong nghe được chủ nhân nói như vậy, nhất định sẽ càng bám lấy chủ nhân, cho nên, vẫn tốt nhất là không cho y biết đi.


"Hổ ca ca, Lương Lương đã ở đây bốn ngày rồi, tại sao Ngọc đế còn chưa tới vậy?" Ngọc đế không phải là không có gì làm không được đấy sao?


"Có lẽ Ngọc đế so với Huyễn Phong còn ngốc hơn." Đây là đáp án của Hổ ca ca. (coi chừng bị ổng uýnh đó mí em)


"Đúng vậy đúng vậy!" Lương Lương hùa theo tán thành, hóa ra hắn nghe được ta cùng Hổ ca ca nói chuyện a!


Tại sao Huyễn Phong cùng Ngọc đế đều rất ngốc nhỉ?


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ hiểu rồi, liền kêu lớn lên: "Nguyên lai Ngọc đế cùng Huyễn Phong là đồng loại nha!"


Thì ra hồ ly đều rất là ngu ngốc đó! Không có thông minh gì cả!


"Ngọc đế so với Huyễn Phong còn ngốc hơn nữa, bởi vì hắn là một lão hồ lớn tuổi hơn so với Huyễn phong!" Tiểu Hổ có phải hay không rất thông minh a?


Meow ô ~~~~ tại sao tất cả mọi người đều cười chứ? Hổ ca ca cũng cười a!


"Đúng đúng đúng! Ngọc đế là một lão hồ ly! Một lão hồ ly thành tinh ngốc thiệt là ngốc!" Lương Lương ôm bụng mà cười nha. . .


Nhưng mà. . . Thấy bọn hắn cười thành cái dạng này, Tiểu Hổ có chút hoài nghi Ngọc đế thật là một lão hồ ly sao?


"Tiểu Hổ đừng nghĩ loạn như vậy nữa, Ngọc đế thật ra là vị thần tối cao, chính là thần tiên đó, tồn tại từ lúc khai thiên lập địa đến nay." Chủ nhân cười sờ sờ đầu của ta.


Meow ô ~~~~ nguyên lai hắn không phải lão hồ ly a!


Tồn tại từ lúc khai thiên lập địa đến nay??? Đây không phải là. .. Lão bất tử sao? !


----


tối nay đi mần 2+! theo yêu cầu của mn :))


cơ mà khi nào xong thì hãy cứ chờ nha 8->


có ai thấy cái ảnh rất cute ko *cười bò ra*

Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

Ta là mèo con không phải hổ (14)

Ta là mèo con không phải hổ (14)


Edit Tiểu Vân + Beta Tiểu Diêu




[caption id="attachment_798" align="aligncenter" width="500"] Meow~ meow~ hum nay Tiểu Hổ lại được uống rượu nha~ sao lại có tới 5 Hổ ca ca vậy a~[/caption]

Sau khi cùng Hổ ca ca trở về phòng, liền kéo lấy hắn hỏi: "Tại sao hôm nay xuống núi không mang Tiểu Hổ theo vậy? Hại ta ngồi trên tuyết vẽ vòng tròn, tay cũng vẽ đến đau luôn."


Mang tay duỗi ra trước mặt Hổ ca ca cho hắn xem.


"Bởi vì lần này rất mau liền trở lại, hơn nữa chỉ là xuống núi mua một ít đồ vật." Hổ ca ca trả lời : "Với lại, cho ngươi xuống núi quá nguy hiểm, dưới núi mọi người rất đáng sợ."


"Tại sao?" Tiểu Hổ không hiểu a!


"Ngươi đã quên lần trước xuống núi những người kia thậm chí còn muốn ôm ngươi sao?" Mặt Hổ ca ca đen đen.


Có sao? Tiểu Hổ quên rồi. . .


Hổ ca ca nói sẽ không sai, cho nên Tiểu Hổ sẽ nghe lời.


Nhưng mà sau này vẫn muốn hắn mang ta đi theo, bởi vì Tiểu Hổ không muốn lại làm một con mèo ở trên mặt tuyết vẽ vòng tròn nữa đâu.


Meow ô ~~~~ Nghe Vương Phủ Lương Lương cùng chủ nhân lúc ăn cơm nói chuyện, hắn dường như có ý định trụ trên núi lâu a!


"Ngươi lần này lại cùng Ngọc đế cãi nhau?" Chủ nhân rất cẩn thận hỏi.


"Hừ hừ hừ! Hắn lần này đừng nghĩ ta sẽ tha thứ cho hắn!" Uống mấy chén rượu vào bụng, Lương Lương đỏ mặt bĩu môi nói lớn."Ta quyết định phải ở lại đây!"


"Lần này lại là vì nguyên nhân gì mà cãi nhau?" Chủ nhân như đang dỗ hài tử hỏi.


"Minh. . . Cái kia. . . Hỗn đãn! Hắn rõ ràng. . . Rõ ràng thích Thái Thượng Lão Quân!" Lương Lương một bên vừa khóc vừa nói."Ta nhìn thấy hắn ghi thư tình cho Thái Thượng Lão Quân. . . Ô. . ."


"Thái Thượng Lão Quân? Không phải là một lão bá sao? Ngọc đế cư nhiên lại thích một lão bá? !" Huyễn Phong nhịn không được hô to, đồng thời y cũng nhận được một đấm của chủ nhân cùng ánh mắt giết người của Lương Lương.


Tiểu Hổ chỉ nghe qua luyến đồng, chẳng lẽ Ngọc đế luyến lão?


"Trong thư tình viết cái gì thế?" Chủ nhân rất ngạc nhiên hỏi.


"Ghi. . . Ô. . . Ta biết rõ, nhưng mà, hắn làm như vậy là không chung thủy với ta!" Lương Lương dường như rất tức giận.


Nhìn thứ dưới núi kêu là rượu Đỗ Khang gì đó, nhớ rõ lần trước có uống qua , đây là vật làm người ta say.


Huyễn Phong bị cấm uống rượu, bởi vì lần trước y uống rượu xong liền một mực ôm chủ nhân hô to: "Ta yêu ngươi."


Chủ nhân thẹn thùng xấu hổ á! Cho nên lần này Huyễn Phong bị cấm rượu rồi, y chỉ có thể ngồi một bênai oán nhìn chúng ta uống.


Rượu. . . uống rất hảo. . .


Cho nên Tiểu Hổ uống hết ba chén đầy luôn.


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ hình như có chút cảm giác choáng váng. . .


Meow ô ~~~~ khuôn mặt Hổ ca ca có đến năm cái. . . So với lần trước nhiều hơn một cái. . .


"Tiểu Hổ, ngươi say, chúng ta trở về phòng. . ." Hổ ca ca thật là lợi hại đó! Hắn biết Tiểu Hổ say sao?


Meow ô ~~~~ không hổ là Hổ ca ca, Tiểu Hổ thật sự có chút muốn ngủ a!


Mơ mơ màng màng bị ôm trở về phòng, đặt trên giường, quần áo lại bị cởi.


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ hôm nay lại không phải tắm rửa liền có thể đi ngủ sao?


Thật tốt quá, bởi vì Tiểu Hổ rất không thích tắm rửa, liếm liếm cũng tốt mà!


Tại sao nhất định phải lãng phí nước?


"Tiểu Hổ chính mình thè lưỡi ra liếm là được rồi. . ." Hổ ca ca muốn giúp ta liếm sao?


Hổ ca ca hướng da thịt trắng nõn trơn mềm của Tiểu Hổ sờ soạt vuốt ve. Hắn không biết từ đâu xuất ra một cái lọ màu trắng, đem vật bên trong đổ lên trên người của ta, đó là một ít chất lỏng màu xanh da trời, Tiểu Hổ không biết đó là cái gì nha, chỉ rõ ràng nhất là cảm giác được thân thể bắt đầu nóng lên, ngứa a, làm cho Tiểu Hổ khó chịu ở trên giường giãy dụa.


"Tiểu Hổ, ngươi thật sự rất đáng yêu. . ." thanh âm của Hổ ca ca ồm ồm, không phải là lại sinh bị bệnh chứ a? Tay của hắn xoa hạ thân của Tiểu Hổ, nhẹ nhàng chà xát.


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ chỉ có thể thở dốc, đầu óc giống như đều muốn hồ đồ rồi.


Đột nhiên, Hổ ca ca đem ngón tay với vào chỗ đó. . . thân thể Tiểu Hổ không khỏi cong lên.


Meow ô ~~~~ bên trong ngứa ngứa. . . ngứa ngứa. . .


Tiểu Hổ không biết vì sao lại vậy! Đành phải ở trước mặt Hổ ca ca lộ ra biểu tình vui vẻ.


Meow ô ~~~~ giữa hai chân Hổ ca ca có vật gì cao cao nhô lên chạm vào bụng của ta.


Meow ô ~~~~ hắn nhất định là lại sinh bệnh.


Hổ ca ca bắt đầu liếm loạn lung tung trên người Tiểu Hổ.


Meow ô ~~~~ thật thoải mái đó. . .


Ngay lúc Tiểu Hổ đang hưởng thụ cái cảm giác thoải mái kia, liền có một trận đau đớn từ phía sau truyền đến.


Hổ ca ca thuận theo chất lỏng trơn trơn vừa rồi tiến vào phía sau Tiểu Hổ.


Một trận khoái cảm mãnh liệt, làm cho Tiểu Hổ toàn thân đều mềm nhũn, cũng nhanh choáng luôn. . . Chỉ có thể nằm lỳ ở trên giường để cho nơi vừa thô vừa to của Hổ ca ca không ngừng hoạt động. . .


Meow ô ~~~ chậm rãi. . . Tiểu Hổ cảm thấy thoải mái đến nỗi tâm cũng muốn nhảy ra luôn, thân thể nằm sấp không tự chủ được rung động theo.


Không bao lâu. . . Tiểu Hổ thật sự thoải mái đến hôn mê, chỉ nhớ rõ chính mình hình như. . . Say. . .


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ eo, eo hư hết rồi. . .


Meow ô ~~~~ ta có phải đã ngủ rất lâu không, Tiểu Hổ lười biếng thức dậy.


"Tiểu quỷ, đừng nhúc nhích." Là Hổ ca ca a!"Dược ngày hôm qua chút tác dụng phụ, tiểu quỷ ngươi hôm nay nghỉ ngơi một chút đi."


Dược? Dược gì nha? Tiểu Hổ không có bệnh, không cần uống thuốc . . .


"Hôm nay xuống núi chính là muốn mua loại thuốc này, vốn tính ngươi lúc làm chuyện này sẽ thoải mái một chút, không nghĩ tới còn có loại có tác dụng phụ. . ." Meow ô ~~~~ rất hiếm khi thấy Hổ ca ca xấu hổ a! (theo ta bạn hổ muốn mua KY bôi trơn, ko ngờ mua đúng cái có pha xuân dược chăng :-?)


Nhưng mà, lời hắn nói, Tiểu Hổ nghe không có hiểu, đều không rõ hắn đang nói cái gì nha, tuyệt không minh bạch a!


Nhưng có một việc, Tiểu Hổ rất rõ ràng, cũng rất rõ minh bạch, đó là. . .


"Hổ ca ca, Tiểu Hổ ngày hôm qua thật sự rất thoải mái á!" Mở to hai mắt nhìn về phía Hổ ca ca.


Meow ô ~~~~ Hổ ca ca nhào tới a!


"Chúng ta đây lần sau lại dùng nữa nha. . ." Hắn hình như rất cao hứng a. . .


---


xong hum nay nha ^^ ta tung hết hàng r đó


mn hời nhé, 2 chương mèo con cùng 1 chương H nặng thiệt nặng lun, haha

Ta là mèo con không phải hổ (13)

Ta là mèo con không phải hổ (13)


Edit Tiểu Vân + Beta Tiểu Diêu




[caption id="attachment_795" align="aligncenter" width="326"] Vương Mẫu Nương Nương thực ra lại là Vương Phủ Lương Lương nha~ meow meow hắc hắc~[/caption]

Meow ô ~~~~ Hôm nay cuối cùng Tiểu Hổ cũng biết trên Tuyết Sơn rất buồn chán rất buồn chán nha, tất cả mọi người đều không để ý tới ta, Hổ ca ca sáng sớm đã bị chủ nhân bắt đến sườn núi tìm đồ vật, cũng không mang ta đi theo, Huyễn Phong cùng chủ nhân thì giam trong phòng nhỏ, không biết là kiếm cái gì nha. (ứ hự, có khi nào là “chữa bệnh” ko nha =]])


Muốn kiếm vật gì mà lại không cho Tiểu Hổ kiếm phụ chứ? Cứ đem Tiểu Hổ đáng thương đuổi ra ngoài.


Tiểu Hổ rất muốn biết bọn hắn kiếm vật gì a!


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ là một con mèo nhỏ đáng thương không ai để ý. . .


Buồn chán ngồi xổm trên đống tuyết vẽ vòng tròn, mấy ngày nay Tiểu Hổ thường làm như vậy nha!


Chán quá à. . . Ta vẽ ta vẽ ta dùng sức vẽ!


Meow ô ~~~~ tay Tiểu Hổ vẽ đau quá!


Nên đổi nhánh cây khác thôi.


"Tiểu đệ đệ, ngươi đang làm gì thế?" Một giọng nam truyền đến tai Tiểu Hổ.


Ta ngẩn đầu nhìn, là một người nam tử ôn nhu!


"Ngươi không sao chớ?" Hắn sờ sờ đầu Tiểu Hổ.


Âm thanh của hắn hảo hảo nghe a! Đương nhiên, không có êm tai như âm thanh của Hổ ca ca.


Âm thanh của Hổ ca ca là dễ nghe nhất nhất.


"Tiểu Hổ không có việc gì." Ta lắc đầu, người nam nhân này thật là tốt, nhưng mà, Tiểu Hổ cảm thấy Hổ ca ca so với hắn còn tốt hơn.


Meow ô ~~~~ Hổ ca ca vì sao đến giờ vẫn chưa trở về a? Tiểu Hổ rất muốn ôm hắn một cái a! (bạn hổ mà nghe được chắc chắn đè em ra ngay)


"Ngươi gọi là Tiểu Hổ?" Hắn thật thông minh đó! Sao lại biết tên của ta a? (tác giả: không phải tự ngươi nói đấy sao?)


Ta gật gật đầu, nhìn về phía hắn hỏi: "Ngươi sao lại biết tên của ta vậy?"


"Vừa rồi tự ngươi nói đó thôi." Hắn cười cũng rất được nha! Đương nhiên! Cười không có đẹp mắt như Hổ ca ca!


"Có sao?" Tiểu Hổ cố gắng nghĩ cố gắng nghĩ. . . Dường như là có a!


Hắn nhìn chung quanh một chút, "Ở đây chỉ có một người là ngươi sao?"


Người? Không phải nha! Tiểu Hổ là mèo. . .


"Đúng rồi, đây có phải là nơi có đám tiên nhân hay giúp mọi người tìm hạnh phúc không?" Hắn ngồi xổm xuống, hướng ta hỏi.


Hắn nói tiên nhân kia chắc là chủ nhân a?


Chủ nhân thiệt là, luôn cố làm những việc mà chả thu được kết quả gì.


"Đúng á!" Thật là, nguyên lai lại là một người đến cầu hạnh phúc. . .


Nhưng mà là bộ dáng của hắn không giống nha!


Trước kia những người đến cầu hạnh phúc đều có bộ dạng có sự tình muốn nói, nhưng mà nam tử này khuôn mặt chỉ có biểu lộ sự bình ổn.


Khi Tiểu Hổ đang định đi gọi người đến, cửa phòng nhỏ được mở ra, chủ nhân đi tới.


"Ngôn Ngôn ~~~~" nam tử vừa nhìn thấy chủ nhân, lập tức nhào tới, đương nhiên, đã bị Huyễn Phong ngăn cản a.


"Ngươi muốn làm gì đấy?" Huyễn Phong hướng nam tử hét lớn một tiếng, bảo vệ chủ nhân sau lưng.


"Ô. . . Ngôn Ngôn, đồ ngốc Huyễn Phong cư nhiên lại hung dữ với ta. . ." Kêu a kêu a, nam tử muốn xông qua dựa vào người chủ nhân.


Đương nhiên, lại bị Huyễn Phong ngăn cản.


"Lương Lương, đừng để ý tới hắn." Chủ nhân đẩy Huyễn Phong ra, đi đến trước hôn hôn nam tử chào hỏi, "Chúng ta đi vào trong trò chuyện, nhìn ngươi đau khổ vậy, có chuyện gì rồi phải không?" Hai người kề cận thân mật đi vào trong phòng nói chuyện phiếm, đem Huyễn Phong vức phía sau.


Xem ra Huyễn Phong nhất định là lại làm chủ nhân sinh khí, nếu không chủ nhân sao lại cố ý kéo lấy cái nam tử gọi là Lương Lương đi vào phòng, để Huyễn Phong ở lại đây sinh hờn dỗi?


"Huyễn Phong, nam tử kia là ai?" Huyễn Phong lúc này ngồi xổm bên cạnh ta vẽ vòng tròn xung quanh trên mặt tuyết.


Tiểu Hổ vẽ vòng tròn đều là học được từ Huyễn Phong . . .


"Hắn? Hừ! Chỉ là một kẻ ăn không ngồi rồi!" Huyễn Phong tức giận nói.


"Không phải á! Ta đang hỏi ngươi hắn có phải là bằng hữu của chủ nhân không? Xem bộ dạng bọn hắn, hẳn là đã quen nhau lâu rồi đi."


"Bằng hữu? Hắn là một tên yêu quái ngu ngốc!" Rất ghen tức nha!


"Huyễn Phong!" Tiểu Hổ tức giận, y luôn không nói vào trọng điểm nha!"Ngươi nếu không nói rõ, ta gọi Hổ ca ca cắn ngươi!"


Y rụt rụt vai, ta biết phương pháp kia rất hữu dụng, xem, y liền ngắn gọn nói rõ thân phận của nam tử kia.


"Hắn là Vương Mẫu Nương Nương á!" Huyễn Phong mếu máo nói.


"Vương Mẫu Nương Nương? Nhưng. . . nhưng mà hắn là nam nha!" Ta có xem qua sách mà chủ nhân mua được từ dưới núi, biết được Vương Mẫu Nương Nương là một đại thẩm, sao lại biến thành một nam tử tao nhã chứ?


Meow ô ~~~~ cái này rất kỳ quái a! Đợi Hổ ca ca trở về nhất định phải kể cho hắn chuyện này.


"Đó là do nhân gian truyền nhầm á! Tên của hắn gọi là Vương Phủ Lương Lương, là một nam nhân ngu ngốc hàng thật giá thật!" Huyễn Phong cố ý nhấn mạnh cái từ "Ngu ngốc" kia. (bạn tức nha =]]])


Vương Phủ Lương Lương? Vương Mẫu Nương Nương?! Cái này. . . Cái này cũng truyền nhầm được thì thật lợi hại a!


"Không ai đi đính chính lại sao?" Đây là sự hiểu lầm lớn nhất định phải nói rõ ra a!


"Không có người đi đính chính a! Làm cho người ta nghĩ hắn là nữ cũng tốt, bởi vì Ngọc đế là nam, hắn cũng là nam . . ." Huyễn Phong dừng thoáng một lát, "Hơn nữa tiên nhân đều rất là lười, phí sức đi làm chuyện này thì được cái gì đâu a?"


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ không hiểu vì cái gì nam với nam không thể cùng nhau ở chung a! Huyễn Phong và chủ nhân sống cùng nhau rất vui vẻ, Hổ ca ca cùng Tiểu Hổ cũng rất vui vẻ, chỉ cần sống với nhau hạnh phúc không được sao?


"Tiểu quỷ, đừng tiếp cận với tên này nhiều, sẽ bị lây vi khuẩn bệnh ngu ngốc đó." Meow ô ~~~~ âm thanh của Hổ ca ca a! (đột nhiên thấy thương cảm cho a Phong wa, ai cũng xem thường em =.=)


Meow ô ~~~~ Hổ ca ca trở về rồi.


Tiểu Hổ lập tức đứng lên bổ nhào về phía hắn, "Hổ ca ca, ta nói với ngươi nha! Nguyên lai Vương Mẫu Nương Nương là Vương Phủ Lương Lương, là nam a!"


Hổ ca ca thả đồ vật trong tay ra, vuốt ve ta, trừng mắt với Huyễn Phong, "Những lời nói ngu xuẩn này không phải là tên ngu ngốc kia dạy ngươi chứ?"


"Không có á! Thật sự thật sự, vừa rồi cái người Lương Lương kia đến, bây giờ đang ở trong phòng cùng chủ nhân nói chuyện phiếm." Chỉa chỉa phòng của chủ nhân.


"Ừm." Thu hồi ánh mắt trừng kẻ kia, Hổ ca ca một tay ôm ta, một tay cầm mấy món đồ mang về đi vào phòng của bọn ta.


"Ô. . . Vì cái gì những người này đều không để ý đến ta?" Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ dường như nghe được âm thanh ai oán của Huyễn Phong a!


---


còn ai ủng hộ ta ko T^T

Đoản văn

~ Mục lục ~


[Đoản văn] Ta muốn rời nhà trốn đi


[H văn + đoản] Bạch Tuộc


[Đoản + Đồng nhân ĐPBB] Dung nhan của ngươi là ta mộng

[H văn + đoản] Bạch Tuộc Pass: bachtuoc

Tên: Bạch tuộc


Tác giả: ?


Thể loại: nhân thú, đoản văn, H, cao H, cường H, nói chung là H =]]


Tình trạng: hoàn (đoản mà :))


Edit Tiểu Diêu + Beta Tiểu Vân


như đã nói, vì nó là cao H, nặng, nên hãy cân nhắc thật kỹ trước khi đọc nhé.


-----


Đá san hô tuyệt đẹp vây quanh bờ biển trong suốt.


Tương truyền rằng gần hòn đảo có một vịnh cá rất dồi dào, nhưng mà, ngư dân gọi vịnh ấy là "Hải Thần vịnh" chưa bao giờ dám đến đó.

Cũng có nghe nói rằng nếu ăn cá ở Hải Thần vịnh sẽ làm thần biển tức giận.

Giống như là truyền thuyết từ xưa đến nay, phàm là người nếu dám bỏ qua lời cấm kỵ, đi đến chổ đó bắt cá thì sẽ một đi không trở lại nữa.

Ở trên một mỏm đá có một thiếu niên đang đứng.

Búi tóc trên đầu cố định làm cho phần tóc phía dưới phiêu phiêu theo gió, thân người vận bộ y phục màu trắng càng làm hiện lên màu da ngâm ngâm khỏe mạnh của thiếu niên.

Vừa trãi qua "Nghi thức trưởng thành" mấy ngày trước, trên mặt vẫn còn lưu lại cái cảm giác khờ dại.

Mấy ngày nay, hắn thay phụ thân đang đau bệnh rời bến bắt cá, bởi vì kinh nghiệm không đủ nên không bắt được là bao, không đủ để lo miếng ăn cho cả gia đình.

Dựa vào việc này, đừng nói là chữa khỏi bệnh cho phụ thân hắn, ngay cả mẫu thân cùng đệ đệ cũng phải chịu cảnh đói.

Tuy hắn so với người khác có ý chí mạnh mẽ kiên cường nhưng vẫn cảm thấy bối rối, hắn cũng đã tham gia nghi thức trưởng thành, rồi quyết định tới cái Vịnh trong truyền thuyết này.

Bằng hữu hắn nói.

Ở vịnh này cá rất nhiều, có khả năng ở trên thuyền không cần dùng đinh ba* mà vẫn có thể thoải mái bắt nhiều cá. (*cây có 3 mũi xiêng, xem hình ở đây)

Nhưng nơi này bị cấm không được đến.

Nếu đã đến rồi thì nhất định phải có trình độ, nếu nhỡ bị thần biển tìm thấy được thì hắn phải quay trở về thời điểm xuất phát.

Bằng hữu hắn còn nói lời đồn này là nghe từ bé.

Những người lớn vì muốn tụi nhỏ lưu truyền truyền thuyết, nên cũng không đề cập gì đến sự trở về bình an của những người đó.

Những người lớn tuổi đều có thể trở về , như vậy, hẵn là thần biển là thực sự có tồn tại đi.

Đối với người có cuộc sống khốn khổ mà nói, lời đồn đãi này thực có lực hấp dẫn.


Mấy ngày trước, bằng hữu hắn có mang theo ngư lung* bắt cá trở về, thật nhiều cá, tâm hắn liền động. (*đồ bắt cá xem hình đây)


Hiện tại phụ thân hắn cũng không thể đi bắt cá, bất quá chỉ đi thu hoạch chút cá nơi Hải thần, nhất định là không thể không hợp lể nghi đi.


Thiếu niên vào buổi sáng ngày thứ hai, lặng lẽ mang theo đinh ba cùng ngư lung hướng vùng vịnh mà đi, không nói cho một ai hay.


Quả nhiên lần này bắt cá phi thường thuận lợi, thiếu niên đến nay chưa từng gặp qua đợt thu hoạch nào tốt như thế này.


Chỉ cần chú ý tập trung, từng cuộn sóng đi vào đi ra, dùng đinh ba hạ xuống là có thể có cá, không bị trượt con nào.


Hơn nữa ở đây cá bởi vì hầu như không có bị người nào đánh bắt, cảnh tượng hầu như vẫn còn rất nguyên sơ, tĩnh lặng.


Ở chỗ này bắt cá chỉ cần một chút nỗ lực, có thể nuôi sống người nhà, liền ngay cả thuốc cho phụ thân cũng mua được.


Trong đầu chỉ nhập tâm dùng đinh ba bắt cá, thiếu niên không hề phát hiện phía sau lưng mình có một sinh vật từ từ tiến tới.


"Đau... ? ... A a!"


Đột nhiên bị một lực đạo mạnh mẽ nắm lấy bàn chân, thiếu niên ngã xấp xuống trên mỏm đá.


Ít nhiều thì đầu vẫn không bị tổn thương, nhưng mà, bả vai lại bị đập vào tảng đá rất đau.

Tuy nhiên, sự đau đớn đó cũng không làm thiếu niên quên đi sự tồn tại của vật đang quấn chân hắn.

Đó là một con bạch tuộc lạ thường.

Đè sát lên người thiếu niên là một con bạch tuộc thật lớn, rất đáng sợ.

Tám cái xúc tua thật thô, mỗi cái cuốn lấy cánh tay của thiếu niên.

Rồi có một cái xúc tua khác cuốn lấy thân người thiếu niên, thiếu niên cho dù dùng hết khí lực cũng vô pháp kháng cự thoát khỏi những cái xúc tua cuốn lấy hắn.

"Buông ra! Buông ra! Đồ quái vật!"

Thiếu niên liều mạng quơ cái đinh ba nghĩ muốn cắt đứt thân thể bạch tuộc, nhưng mà, có lớp niêm mạc bóng nhẩy ướt át mềm nhũn vây quanh hắn, hoàn toàn không hiệu quả.

Thiếu niên bị kéo lê đến gần thân bạch tuộc, các xúc tua cuốn lấy thân người hắn.

'Đau a...!"

Ngoại trừ bị những xúc tua mạnh mẽ cuốn lấy thân thể, thì cảm giác bị hút bám dính tựa như bị tê khiến thiếu niên lớn tiếng kinh hô.

Cả người thiếu niên nổi lên cả tầng gai ốc, thân thể phơi trần cùng sinh vật này hoàn toàn bất đồng, thiếu niên bởi vì sợ hãi mà không dám thốt nên lời.


Xúc tua nhanh chóng cuốn lấy thanh đinh ba sắc bén, kéo thẳng thân thể hắn, chế trụ hai chân, cướp đi sự tự do toàn thân thể hắn.

Hiện tại thiếu niên chỉ có suy nghĩ, đúng là hải thần trong truyền thuyết thật đáng sợ.

"Buông a!Không cần như vậy! cứu mạng! có ai không a!"

Hắn cứ như vậy bị lôi vào biển ăn tươi sao chứ!

Tiếng hô của thiếu niên dù lớn cách mấy cũng không có ai nghe thấy để đến cứu.

"A...........A..........Ngô............!"

Thiếu niên đột nhiên bị dâng lên tầng hưng phấn, hắn cố gắng đè nén âm thanh rên rỉ.

Nguyên lai xúc tua đang xâm nhập, bò lên tính khí của thiếu niên.

Kích thích bất ngờ, thiếu niên bởi vì sợ hãi mà cuộn mình lại, tính khí nho nhỏ cũng bắt đầu đứng lên.

Xúc tua cùng tính khí đáng yêu dây dưa với nhau, xúc tua chậm rãi cuốn lấy tính khí nho nhỏ mà hút.

"A.........a........."

Làn da chưa bị tách rời đột ngột bị kéo lấy, ma sát, ẩn hiện lên màu hồng xinh đẹp. Nơi tư mật bình thường không động vào nay bị khai phá tiết ra dịch nhầy kích thích.

Xúc tua vì vậy mà trơn tuột bao lấy, trượt lên trượt xuống trên tính khí một cách trần trụi.

"A......A!A, a!"

Dịch thể dường như bị hút đi, quy đầu mẫn cảm bị các lổ nhỏ liếm hút vô cùng mẫn cảm.

Dấu vết hôn ngân để lại thật đậm màu, xúc tua tiếp tục xoa nắm hai quả tiểu thịt cầu*.(*tinh hoàn)

Đối với thiếu niên hoàn toàn không có kinh nghiệm mà nói, đây là lần đầu tiên, hơn nữa lại còn quá mức ngọt ngào kích thích.

"A.............A!............A a........."

Thân thể nhỏ bé cùng tứ chi bị trói buộc, quy đầu đang bị âu yếm đùa cợt đi cùng khoái cảm đều run rẩy cả lên.

Sự phản kháng mãnh liệt càng dấy nên nổi kích thích dục vọng đeo bám, làm các xúc tua càng lộng nhanh hơn, không lâu sau chỉ thấy mật dịch trong suốt theo đỉnh tính khí dần dần chảy ra.

"A a.........không..............Ngô............A ân"

Hai noãn tinh hoàn tiếp tục bị lộng, xoa nắn theo nhịp điệu, chất lỏng có màu như bột mì cứ như vậy mà tuôn ra từ đỉnh tính khí, nơi chưa từng được yêu thương kia hiện tại cứ như vậy mà hoàn toàn bị xé rách lộ ra đỉnh quy đầu, cảm giác kích thích được cảm nhận sâu sắc. Tận tình hưởng thụ cảm giác ngọt ngào, xúc tua của bạch tuộc cứ như vậy cũng sung sướng hút lấy cơ thể thiếu niên.

"A, không, như vậy không được, a...."

Cảm giác bắn tinh xuyên qua toàn thân, thiếu niên cứ như thế mà rên rỉ, thân thể kịch liệt run rẩy.

Dịch thể lại tiếp tục tràn ra, mà xúc tua vẫn bướng bỉnh động tác thôi thúc không ngừng.

Miệng niệu đạo bị mút mà kích thích, thật khó tưởng tượng ra a?

"A a a a. . . . . . . . . . . . ! !"

Thân thể xinh đẹp lay động, thiếu niên lần đầu tiên bắn ra.

Bởi vì dư vị tuyệt đỉnh này mà thiếu niên hoàn toàn kiệt sức.

Xúc tua rời khỏi tính khí của thiếu niên, đem hỗn hợp dịch nhầy đâm vào trong miệng hắn. dục vọng của quái vật rất lớn vẫn chưa thực sự thỏa mãn.

Vì muốn gia tăng kích thích, xúc tua lần thứ hai quấn quanh bao quy đầu tính khí của thiếu niên, muốn làm cho hắn tiết ra dịch thể thêm nữa.

"Ngừng a...không cần....ngô!"

Bởi vì không chịu nổi kích thích quá sức mãnh liệt này, nước mắt thiếu niên cứ như thế tuôn ra, chính xác là do xúc tua cứ kịch liệt lộng. Noãn tinh hoàn bị xoa nắn mà bắn ra một lần lại tiếp tục bị xúc tua đùa bỡn quấn lấy.

"Y a..."

Cơ thể vặn vẹo muốn chạy trốn nhưng không thể bởi các xúc tua bao phủ lấy, cường đại tách hai chân của thiếu niên ra.

"Đau........a............"

Bị mở đến cực đại, các cổ tay từng đốt phát run lên, hai bờ mông đáng yêu bị lớp thịt nhầy nhụa khai bày làm lộ ra cúc huyệt đang co rút.


Đột nhiên hậu môn có cảm giác bị xâm phạm làm thiếu niên co rút người lại, nhưng mà, không gì có thể ngăn cản sự xâm nhập của xúc tua đáng sợ.


"A không cần. . . . . . !"


Xúc tua có bề ngoài nhầy nhụa, ướt át vây quanh sáp nhập tầm 20cm vào huyệt khẩu của thiếu niên, bắt đầu luận động, cảm giác xâm nhập kích thích, ngọt ngào cơ hồ hòa tan vào cơ thể thiếu niên.


"A. . . . . . Không. . . . . . A. . . . . ."


Hành động lập đi lặp lại như pít-tông, thiếu niên cơ hồ như bị ma túy dẫn dắt, khoái cảm, tê liệt như lốc xoáy dây dưa trên cơ thể.


Bị xúc tua thúc ép làm thân thể mất đi cả cảm giác, nửa người dưới cùng xúc tua giao triền mà sinh ra cảm giác cực khoái cảm thiếu niên cảm nhận được.


Dường như là biết thiếu niên sung sướng, xúc tua tiếp tục như cái pít-tông cứ ra vào luận động kích thích, trực tràng cứ như vậy bị dồn ép đến cực điểm.


"Y a. . . . . . . . . . . . !"


Quả thật giống như bị sét đánh, khoái cảm nháy mắt lan rộng toàn thân, cả người đều bị xỏ xiên.


Ở sự cưỡng chế đến tột cùng cũng bắn xuất, xúc tua đùa bỡn trên linh khẩu đón lấy thứ dịch thể


Điểm G hưng phấn vì bị duy trì kích thích âu yếm mà bắn tinh một lần không ngừng, rồi lại lần thứ hai, lần thứ ba cứ tiếp đến.


Thiếu niên hét liên tục, âm thanh cũng không phát ra được nữa.


Trên gương mặt thiếu niên, dòng nước mát chảy dài từ đôi mắt to, như con cá miệng không tiếng động hé ra hợp lại ướt nước bọt.


Thế nhưng, xúc tua tàn nhẫn vô tình vẫn tiếp tục tìm kiếm nạn nhân mới, tiếp tục trò đùa tàn khốc hơn.


Niệu đạo bị xâm nhập, tựa hồ có ý định trực tiếp từ đó rút lấy tinh dịch.


Cưỡng chế liên tục đến tột cùng thiếu niên trở nên co giật không giữ được ý thức, xúc tua cùng lúc xâm lấn niệu đạo.


~Hoàn~


=]]]] cảm thấy thế nào?


rốt cục cũng mần dc bộ H ra trò đầu tiên nhá =]]


hảo chờ mong biểu hiện của mn ;))


*xách xô hứng máu* =]]]]]]]]]




[caption id="attachment_784" align="aligncenter" width="224"] bonus cái ảnh, thấy na ná, dù là trong ảnh cây, thôi thì cứ nghĩ nó là xúc tua bạch tuộc đi[/caption]

[caption id="attachment_807" align="aligncenter" width="584"] bonus cái ảnh, thấy na ná, dù là trong ảnh cây, thôi thì cứ nghĩ nó là xúc tua bạch tuộc đi[/caption]

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

Manga festival lần III - 28/7




sáng tục đục dậy sớm, leo bus lên bến thành =]


sau đó là màn cuốc bộ từ bến thành sang nvh thanh niên, hơn 1 tiếng. chỉ vì ko bt số bus tiếp theo (và con bợn bảo "gần lắm, gần lắm" \m/(>.<)\m/)




[caption id="attachment_737" align="aligncenter" width="584"] xe hơi ngay đầu cổng nha~ bước vào là thấy, đẹp. xe toàn hình vocaloid[/caption]

[caption id="attachment_738" align="aligncenter" width="584"] xấp ảnh umma nè :"> hình dán, mún mua mà nghĩ lại ta ko có dán đâu cả nên ko mua. jae đẹp wa ♥[/caption]

[caption id="attachment_739" align="aligncenter" width="584"] ảnh 5 bạn, cũng hình dán nốt, hehe ♥[/caption]

[caption id="attachment_740" align="aligncenter" width="584"] này là hình xếp thì phải, xinh xinh nên chụp thâu :">[/caption]

[caption id="attachment_741" align="aligncenter" width="584"] huy hiệu cute[/caption]

[caption id="attachment_742" align="aligncenter" width="584"] huy hiệu 5 chai nhà ta a~, đẹp wa[/caption]

[caption id="attachment_743" align="aligncenter" width="584"] e hèm, móc khóa rất chi là nhạy cảm =]]]]]]]][/caption]

[caption id="attachment_744" align="aligncenter" width="584"] tạp chí yaoiland 100k 1 cuốn, đơ, ta mún mua nhưng kinh phí ko cho phép =[[/caption]

[caption id="attachment_745" align="aligncenter" width="584"] đeo tai đẹp đẹp =]][/caption]

[caption id="attachment_746" align="aligncenter" width="584"] mặt nạ xinh xinh[/caption]

[caption id="attachment_747" align="aligncenter" width="584"] nhãm tập dbsk, đẹp mà tập ta bao giấy có nhãn sẵn, =[ thôi thì năm sau mua[/caption]




[caption id="attachment_749" align="aligncenter" width="584"] cặp kuroshitsuji hàng fangirl =]]]]]]] rất chi là đẹp[/caption]

[caption id="attachment_750" align="aligncenter" width="584"] fan art của đam mỹ, hình như là PVCT thì phải. 400k 1 cuốn =][/caption]

[caption id="attachment_751" align="aligncenter" width="584"] này là fanart của viewfinder. hình như cũng 400k[/caption]

[caption id="attachment_752" align="aligncenter" width="584"] fanart của junjou romantica. hình như 200k[/caption]

[caption id="attachment_753" align="aligncenter" width="584"] fanart của Okane ga Nai. 300k =]]][/caption]

cô bé yuki mua 1 cuốn fanbook tohoshinki 250k với giá 210k T^T


trong đó là xấp ảnh tohoshinki hoạt động nhật, có cả cái đĩa nhạc :(


nói thiệt ta mún cướp ghê lun ಥ_ಥ nó đẹp lắm, lại là hàng hiếm nữa


sau đây là vài tấm ta chụp dc trong đó




[caption id="attachment_754" align="aligncenter" width="584"] jaejoong na~ *lung linh*[/caption]

[caption id="attachment_755" align="aligncenter" width="584"] hắc hắc, ta thik chụp jae thôi :">[/caption]

[caption id="attachment_756" align="aligncenter" width="584"] 5 chai na~ hồi lày ngây thơ wa[/caption]

[caption id="attachment_757" align="aligncenter" width="584"] jaejae xinh nhất *uốn éo*[/caption]

[caption id="attachment_758" align="aligncenter" width="584"] hồi vacation =]] susu mít ướt. dìm hàng ẻm a[/caption]

[caption id="attachment_759" align="aligncenter" width="584"] nguyên 1 trang về yunjae lun a[/caption]

[caption id="attachment_760" align="aligncenter" width="584"] *chỉ chỉ* gấu bố xinh tươi =]]]][/caption]

[caption id="attachment_761" align="aligncenter" width="584"] tại hạ thik chụp jae =]] cún bự wa[/caption]

[caption id="attachment_762" align="aligncenter" width="584"] jae nhà ta đẹp nhất, kaka[/caption]

[caption id="attachment_763" align="aligncenter" width="584"] mùa đông lạnh lạnh =]] có các anh trong tim là ấm áp cả r[/caption]

[caption id="attachment_764" align="aligncenter" width="584"] cục bông xinh xinh[/caption]

chỉ là vài tấm thôi, cả cuốn dài cui, hình đẹp ko hà T^T




[caption id="attachment_765" align="aligncenter" width="584"] ngồi chụp mớ hàng mua dc[/caption]

[caption id="attachment_766" align="aligncenter" width="584"] ta và yuki a~, măt mềnh bựa wa =o=[/caption]

[caption id="attachment_767" align="aligncenter" width="584"] bé yuki xinh đẹp, cute =]][/caption]

[caption id="attachment_772" align="aligncenter" width="584"] chị này cos cũng xinh nha =][/caption]

[caption id="attachment_773" align="aligncenter" width="584"] số hàng ta mua dc :">[/caption]

[caption id="attachment_776" align="aligncenter" width="584"] 2 tấm ảnh dbsk[/caption]

[caption id="attachment_777" align="aligncenter" width="584"] móc khóa dbsk và yunjae mặt 1[/caption]

[caption id="attachment_778" align="aligncenter" width="584"] móc khóa dbsk và yunjae mặt 2[/caption]

[caption id="attachment_779" align="aligncenter" width="584"] quạt dbsk và yunjae mặt 1[/caption]

[caption id="attachment_780" align="aligncenter" width="584"] quạt dbsk và yunjae mặt 2[/caption]

[caption id="attachment_770" align="aligncenter" width="584"] bóp viết và sổ tay dbsk mặt 1[/caption]

[caption id="attachment_771" align="aligncenter" width="584"] bóp viết và sổ tay dbsk mặt 2[/caption]

[caption id="attachment_774" align="aligncenter" width="584"] đây là quà ta tặng co Tiểu Diêu - 1 tấm ảnh dbsk, 1 cái quạt dbsk, 1 cuốn sổ tay dbsk, 1 cái móc đt dbsk, và 1 cái vòng tay cassiopeia ^^[/caption]

[caption id="attachment_775" align="aligncenter" width="584"] đây là các thứ còn lại của ta =]]] trong đó có 4 món là của yunjae, haha[/caption]

tình hình là đi hết hơn 300k =]


khi đi e mang 370k, khi về e còn 15k =))


đi cầm cái quạt yunjae, phẩy phẩy, vậy mà wen dc wa trời chị lun, toàn yunjaeshipper với cass ;)) h/p wa


@Tiểu Diêu: mai ko mưa ta mua giấy bao gói wà lại r gửi nàng nha :">


kết câu cuối ngày: "Đau chân waaaa~~~~~~ v(ಥ_ಥ)v "


 

 

 

Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2012

Mục lục 2+! – Ambrosia (Hoàn)


(hình ảnh chỉ mang tính lừa tình =)))


Tên gốc: 2+!


Tác giả: Ambrosia


Dịch: QT + Google


Edit : Tiểu Vân + Beta: Tiểu Diêu, Chê Hâm, Winnie Huynh


Thể loại: hiện đại, âm nhạc, huynh đệ niên thương (cùng cha khác mẹ), nhất thụ lưỡng công, cao H, cường thủ hào đoạt, ngược tâm ngược thân, HE


Tình trạng: hoàn 3 quyển


Tình trạng edit: Hoàn


Nguồn: 2+!


………………………………………


(xin mạng phép mượn phần dưới đây từ nhà bạn Tuyết Lạc nha ^^ cảm ơn bạn rất nhiều)


Giới thiệu nhân vật: (tìm hình bởi Tiểu Vân - Tiểu Diêu)





Lịch Ương – khả ái kiên cường thụ: thiếu niên 16 tuổi xinh đẹp đơn thuần, có tài năng thiên phú về đàn violonxen, từ nhỏ mất đi cha mẹ, được 1 vị lão làng trong giới âm nhạc nhận về nuôi nấng. Những tưởng mình sẽ được hưởng tình thân ấm áp của 1 gia đình mới cùng 2 người anh trai tài giỏi tốt bụng (?), nào biết rằng nơi em sắp bước vào lại là hang ổ của 2 con sói đói =.,=



Nguyệt Diệp – phúc hắc bá đạo công: nhị ca mới của em, vốn là 1 “zai thẳng” nổi danh với biệt hiệu sát thủ tình trường, có lẽ bởi vậy mà khi nhận ra mình yêu em, anh luôn tự phủ nhận bằng cách thôi miên em thành con gái (_ _!!). Anh chẳng biết từ lúc nào đã tham luyến hơi ấm trên cơ thể em, đêm đêm lấy cớ trời lạnh mà rúc vào chăn em ngủ.

Nhận thấy em luôn ỷ lại vào đại ca mình, anh không kìm nổi ghen ghét, nhân cơ hội cha và anh trai sang Mỹ tham gia buổi diễn âm nhạc mà ở nhà cưỡng đoạt em, chẳng sợ nhận lấy muôn vàn lời mắng chửi đầy thù hận. Nếu trái tim em chưa thể thuộc về anh, vậy anh sẽ khiến thân thể của em phải yêu anh.

romnace_book_art_painting_of_hasome_man_bi41188

Nguyệt Thần – trầm tĩnh ôn nhu công: anh trai của Nguyệt Diệp, cũng chính là vị đại ca trên danh nghĩa của em. Ngay từ lần đầu gặp em, anh đã ấp ủ trong lòng 1 tình yêu cấm kỵ, nhưng sợ hãi không dám nói ra, chỉ dám lặng lẽ ở bên cưng sủng em, bênh vực em trước mỗi lần bị Nguyệt Diệp ức hiếp.

Lưu diễn từ Mỹ trở về, anh nhạy bén nhận ra sự khác lạ nơi em, cũng không lâu liền biết được lời giải. Thèm khát, đố kỵ, cũng lo lắng nếu mình làm lớn chuyện sẽ khiến em bị đuổi ra khỏi nhà, anh âm thầm thực hiện “âm mưu” đưa em đến trong vòng tay, dụ dỗ em vào học viện của mình, lợi dụng sự tin cậy cùng ỷ lại của em, tách em ra khỏi Nguyệt Diệp. Nhưng chiếc mặt nạ của “người anh trai tốt” rốt cục cũng vỡ nát hoàn toàn khi 1 lần không kiềm chế được cơn đói khát, anh lộ bản chất sói, bỏ ngoài tai những lời kêu khóc van cầu mà lao vào cắn xé em =.,=

.

Lịch Ương dù có dịu ngoan thế nào cũng không thể chịu nổi sự dày xéo cùng tranh đoạt điên cuồng của 2 con cầm thú, rốt cục bạo phát. Nhóm lang phải làm thế nào để khiến em tin tưởng vào tình yêu không thể kiềm chế được dục vọng của mình đây? =)))

……………………………………..


truyện về sau ngược công khá hay, nhất là anh Diệp, sẵn sàng chặt đứt ngón tay út của mình (ngón tay quan trọng nhất để chơi được violonxen, cắt đứt nó tức là cắt đứt con đường tiến tới âm nhạc) chỉ để cầu xin em quay về T_T


………………………………………………


- Bản edit chưa có sự cho phép của tác giả, nên mong các vị không đem ra ngoài WP của ta khi chưa có sự cho phép.


- Được edit dựa theo cách hiểu từ CCP/QT và tham khảo bản Hán-Việt, Google nên không đảm bảo truyền tải được toàn bộ và chính xác ý tứ tác giả.



~ Mục Lục ~


Chú Thích Cho 2+!


Quyển 1


chương 1 - chương 2 - chương 3 - chương 4 - chương 5


chương 6 - chương 7 - chương 8 - chương 9 - chương 10


chương 11 - chương 12chương 13chương 14 - chương 15


Hoàn quyển 1


Quyển 2


chương 16chương 17chương 18chương 19 - chương 20


chương 21chương 22chương - 23 - chương - 24 - chương 25


chương 26 - chương 27 - chương 28 - chương 29 - chương 30


chương 31 - chương 32 - chương 33 - chương 34


Hoàn quyển 2


Quyển 3


chương 35 + chương 36


chương 37 - chương 38 - chương 39 - chương 40


chương 41 - chương 42 - chương 43 - chương 44 - chương 45


Hoàn quyển 3


~ TOÀN VĂN HOÀN ~


Pass chương có H


Chương 4 + 5 + 6 + 8 + 9


Tên hán việt cây đàn mà Lịch Ương sử dụng, 10 chữ cái, không hoa không dấu không cách (trunghocam)


Chương 11 + 12 + 15 + 16 + 18


Tên hán việt cây đàn mà Nguyệt Diệp sử dụng, 5 chữ cái, không hoa không dấu không cách (vicam)


Chương 20 + 21 + 25 + 33 + 36 - 37


Tên hán việt cây đàn mà Nguyệt Thần sử dụng, 8 chữ cái, không hoa không dấu không cách (duongcam)


sẽ có tặng word/pdf/prc sau khi hoàn ^^


[Word-PDF-PRC] 2+! - Ambrosia Quyển 1


[Word-PDF-PRC] 2+! - Ambrosia Quyển 2


[Word-PDF-PRC] 2+! - Ambrosia Quyển 3


hoặc


Word/PDF/PRC