Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

Thanh Minh - Chương 1 (thượng)

Chương 1 - "Lễ vật", hấp dẫn ( thượng )


Edit: Tiểu Vân + Beta: Winnie Huynh


"Diệp tổng, lễ vật đặt ngay trong phòng, mời ngài vào xem thử."


Nam tử cao gầy vẻ mặt nịnh nọt đối diện đàn ông anh tuấn cao ngất mở miệng nói, thời điểm nhắc đến lễ vật, cặp mắt nhỏ đục ngầu lộ ra ý cười mang chút ái muội.


Nam nhân anh tuấn cao lớn ba mươi tuổi, một thân tây trang thủ công cao cấp màu đen, quần áo ôm sát, làm lộ ra dáng người hoàn mỹ của nam nhân cao lớn. Ngũ quan nam nhân không phải là rất sắc xảo, nhưng gương mặt góc cạnh rõ ràng, pha thêm khí chất anh tuấn. Trên thân nam nhân có một loại khí chất cao quý trời sinh, hơn nữa khóe mắt và giữa đuôi lông mày ẩn chứa sự ôn hòa thuần thiện, từng cử chỉ nhỏ như giơ tay nhấc chân đều tràn ngập một loại cao nhã thành thục ý nhị, làm cho người ta không tự giác muốn thân cận.


Nam nhân thản nhiên liếc nhìn nam tử cao gầy một cái, nhìn về phía cửa phòng đóng chặt kia, mỉm cười. Âm thanh ôn nhu trong sáng, như là dư âm của giấc mộng đêm khuya vẫn còn văng vẳng bên tai, "Ngô tổng thật có lòng. Món lễ vật kia Diệp mỗ trước hết cảm ơn. "


Hiện tại bọn họ đang ở khách sạn xa hoa nhất thành phố T ------"Dạ Tầm". Trước mắt nam tử cao gầy vì muốn cùng Diệp thị hợp tác, cho nên mới lấy cớ sinh nhật để đến tặng lễ vật cho Diệp Trọng Tiêu người đứng đầu Diệp thị


Diệp Trọng Tiêu vừa đi đến nơi này liền đoán được lễ vật mà Ngô tổng nói là gì, nếu là bình thường hắn nhất định sẽ không quay đầu lại tiêu sái rời đi, tối nay, tựa hồ có một loại cảm giác, khiến cho hắn muốn vào xem một chút người bị mang làm lễ vật cho mình, rốt cuộc là một người như thế nào. Là dạng gái bao cao cấp chốn ăn chơi hay là một nàng tiểu thư khuê các, hoặc là một cô gái ngây ngô? Thật không rõ, chính là cảm thấy không xem một chút là không thể, hắn biết chính mình nhất định không có hứng thú đi bính lễ vật bên trong, nhưng là chỉ xem một cái, bước đến nhìn một chút thôi.


Vợ của Diệp Trọng Tiêu hai năm trước đã mất, nhưng Diệp Trọng Tiêu một chút cũng không có dấu hiệu muốn lấy người khác, hắn tựa như đang khổ hạnh cấm dục, là một người lấy đại gia tộc làm trọng, nam nhân chính trực ba mươi tuổi tinh lực tràn đầy, vợ mất, lại chưa có làm chuyện xấu, chưa từng gặp hắn cùng người nữ nhân nào có hành vi thân mật, trừ phi là chuyện xã giao tất yếu, chưa bao giờ ra vào nơi ăn chơi, cho dù xã giao cũng là ngay khi chấm dứt liền sớm rời đi. Người muốn nịnh bợ hắn rất nhiều nhưng lại không thể nào xuống tay, bởi vì không biết được hắn thật sự yêu thích cái gì.


Ánh sáng nơi ngọn đèn trần chiếu lên người Diệp Trọng Tiêu, tăng thêm vài phần cao quý, Ngô tổng bỗng nhiên có chút không dám nhìn thẳng vào hắn, một người nam nhân như vậy, lại chiếm được sự chiếu cố của ông trời, sinh ra trong danh môn vọng tộc; bộ dạng anh tuấn; từ nhỏ thông minh, hai mươi tuổi đã ở vị trí chủ quản của Diệp gia; người ngoài nhìn vào khen ngợi không dứt miệng. Nếu lần này có thể được hắn để ý, có thể cùng Diệp thị hợp tác, như vậy công ty của mình tương lai sẽ phát triển sẽ không ngừng.


"Hẳn là, chúc Diệp tổng đêm nay đạt đươc khoái hoạt."


Xem bộ dáng Diệp tổng, tựa hồ cũng không bài xích loại "Lễ vật" mình đưa đến , hắc hắc, nam tử cao gầy mang nụ cười quỷ dị hưng phấn mà rời đi.


Diệp Trọng Tiêu nhìn thân ảnh y biến mất ở cuối hành lang, xoay người, trên mặt biểu tình thản nhiên, tiến đến căn phòng, mở cửa.


Vừa vào cửa Diệp Trọng Tiêu liền nhìn đến trên chiếc giường lớn xa hoa kia, bị trói tay chân, cuộn mình ở một góc giường ---- áo sơmi trắng, quần bò màu xám, giày chơi bóng màu trắng, thoạt nhìn như là một thiếu niên.


Diệp Trọng Tiêu sửng sốt một chút, cảm thấy không phù hợp. Chính mình luôn luôn giữ thân trong sạch, tính hướng cũng bình thường, bất quá, cái vị Ngô tổng kia, sao lại tặng mình lễ vậy như thế? Diệp Trọng Tiêu thật ngoài ý muốn, nghi hoặc.


"Ưm a..."


Thiếu niên trên giường phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ, Diệp Trọng Tiêu hoàn hồn, vô luận có bao nhiêu nghi hoặc, vẫn là trước tiên đem người đưa đi. Diệp Trọng Tiêu cất bước hướng thiếu niên không thấy rõ gương mặt đang cuộn mình đi đến.


Thiếu niên tựa hồ có chút thống khổ, tiếng rên rỉ bị ngăn cách ở miệng, Diệp Trọng Tiêu vừa đến gần, liền cảm giác được cậu thiếu niên hơi hơi run rẩy. Ngô tổng kia, sẽ không hướng cậu thiếu niên này hạ dược đấy chứ?


Diệp Trọng Tiêu đến bên thiếu niên, cảm giác được có người đến, thiếu niên "Ô ô" kêu vài tiếng, tựa hồ là cầu cứu, nâng mặt lên muốn nhìn thấy rõ người đến là ai.


Nhìn đến mặt thiếu niên, Diệp Trọng Tiêu lại ngây ngẩn cả người.


Là người phục vụ cơm Tây ở trong sảnh.


****

9 nhận xét:

  1. Cho mình làm quen vs các nàng nha. Mình rất thích phụ tử văn nên sẽ hóng bộ này.các nàg cố lên nha.Mà cho mình hỏi tr.này có bn chươg v.

    Trả lờiXóa
  2. Bộ này hìh như 20 chương nàg ạ ^~^

    Trả lờiXóa
  3. Nàg dịch mượt nha. Cố lên. ta cắm cọc chờ

    Trả lờiXóa
  4. mới chương 1 đã hấp dẫn rùi, thanks chủ nhà vì đã dịch* cúi đầu*

    Trả lờiXóa
  5. hồi trước có vào nhưng thí có 2,3 chương nên ko đọc a....h thí nhiều nên quyết định đọc luôn ko chờ nữa hehe...
    mong chủ nhà mau mau hoàn bộ nì a *cười lấy lòng*....

    Trả lờiXóa
  6. Lần đầu ghé nhà, mong chủ nhà chiếu cố a~~ *cười quyến dzũ* bộ phụ tử t2 ta đọc, ko phải phong cách của ta nhưng thấy văn án thu hút qá trời đất đi nên đành lao đầu vào. *thì thầm* "Ba mẹ tha thứ cho con gái ngày một biến thái" *chấm nc mắt*

    Trả lờiXóa
  7. cám ơn chủ nhà...*cúi đầu*

    Trả lờiXóa
  8. lâu lắm rồi mới đọc phụ tử nha, cảm ơn bạn đã edit

    Trả lờiXóa