Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

« 2+! » _ Chương 35 + 36

« 2+! » _ Quyển ba _ Chương 35 + 36
Edit Tiểu Vân + Beta …


3


«2+! » [35]


Xoa khóe miệng bị đánh của mình, tâm Nguyệt Thần, đóng băng mười phần!


"Alo? Mẹ? Mọi ngươi sao lại đột nhiên để cho Nguyệt Diệp chạy về thế?"


Bên kia điện thoại chỉ có tiếng thở dài.


"Thủ tục du học học viện âm nhạc Julia của Lịch Ương có vấn đề gì sao?"


Đột nhiên bị kích thích, nữ nhân bên kia điện thoại không phủ nhận, cũng không thừa nhận.


"Mẹ, con biết rõ mẹ cùng ba bận rộn, nhưng có một chuyện con vẫn muốn nói... Là liên quan tới Nguyệt Diệp."


Người mẹ nghe xong, lập tức khẩn trương lên ──


"Mẹ, Nguyệt Diệp bỗng nhiên bị bệnh, rất nghiêm trọng."


...


Cúp điện thoại, Nguyệt Thần lộ vẻ mặt kiên quyết: vô luận như thế nào đều phải có được Lịch Ương! Nguyệt Diệp, mày và tao, đều đã ôm chặt không buông phần tình cảm này, ngọc thạch câu phần* a!


*Ngọc thạch câu phần: ngọc nát đá tan, ngọc đá cùng vỡ, tốt hay xấu rồi cũng bị tiêu huỷ, dù thế nào thì cả hai cũng chết ấy =]]


.


.


.


"... Ah... Không... Muốn... Ô... Không... Dừng tay... Sẽ hỏng mất ... Ư a..aaa ah ah... Ah... Dừng tay... Nguyệt... Ah ah..." Bị nhốt trong phòng suốt một ngày, Nguyệt Diệp không ngừng đòi hỏi nó, muốn nó, tra tấn nó, vũ khí hung ác kia không ngừng chạy nước rút trong người nó, toàn thân, dơ bẩn không chịu nổi.


"Không được, Lịch Ương không sạch sẽ, nhất định phải trong trong ngoài ngoài toàn bộ, rửa thật sạch!" Nguyệt Diệp hôn lên đôi tay bị trói trên đầu giường, một đường trượt xuống, hôn thật sâu lên đôi môi sưng đỏ.


"Ư a..aaa... Ư a..aaa..." trong miệng Lịch Ương đầy tinh dịch, chẳng thể nhận ra là của nó, của Nguyệt Diệp , hay là Nguyệt Thần?


"Không cho phép em nghĩ đến tên đàn ông khác!" móng tay sắc nhọn của Nguyệt Diệp dùng sức tóm lấy hai điểm trước ngực vốn đã bị những dấu hôn đỏ che kín, đem chúng đùa giỡn đến sưng đỏ... Hôn lấy, liếm lấy, chỉ hận không thể đem người dưới thân toàn bộ ăn hết: "Lịch Ương, không cho phép em rời xa anh, không cho phép em phản bội anh! Em là của anh, là của anh!"


"Ư a..aaa ah ah ah... ! ! !" Nơi sâu trong thân thể lại là từng trận từng trận mãnh liệt chạy nước rút, mang theo thống khổ hít thở không thông, Lịch Ương không ngừng cầu xin tha thứ, khóc lóc, thân thể mẫn cảm thì càng khiến người kia thỏa mãn.


Ngược lại, Nguyệt Thần vẫn chưa thấy Lịch Ương, thậm chí ngay ngày hôm qua sau khi Nguyệt Diệp đột nhiên trở về, y cũng không kịp liếc mắt tới Lịch Ương.


Không có mặt mũi nhìn nó! Bản thân lừa gạt chuyện của nó, cùng ba cho rằng chỉ cần thông qua "thủ đoạn" là có thể khiến mọi chuyện trong cuộc sống đi theo ý muốn ── cũng như chuyện trên người Lịch Ương... Không thể tha thứ cho bản thân, bởi vì y bất quá chỉ là một tên tiểu nhân hèn hạ! Là đồ vô sỉ!


Đứng ở ngoài cửa, không ngừng đau đớn, lại không thể trốn tránh khỏi tiếng cầu khẩn dâm loạn thống khổ rót vào tai...


Lịch Ương... Em nhẫn nại một chút... Nhẫn nại một chút nữa thôi... Rất nhanh... Anh sẽ cứu em khỏi vòng xoáy đáng sợ này... Rất nhanh!


Đêm đã khuya, Lịch Ương sau vài lần ngất rồi tỉnh đã cùng nước mắt thiếp đi, người bên cạnh, vẻ mặt thống khổ lặng yên nhìn nó ngủ.


"Lịch Ương..." Nhẹ nhàng vuốt ve nó, yêu thương lại yêu thương, trong mắt, không hề có mâu thuẫn cùng mê mang, chỉ có mất mát: "Kỳ thật dù cho em không phải là nữ, cũng không có vấn đề gì cả..."


Nguyệt Diệp nhẹ nhàng hôn nó, cảm giác như Lịch Ương trong một giây sẽ tan biến mất, nhịn không được hai tay vòng lấy người nó, cùng một chỗ nặng nề thiếp đi.


Chỉ có Nguyệt Thần ngoài cửa trải qua cả đêm mất ngủ, quyết định vào sáng ngày mai, đem tất cả đều phá nát!


 -------------------


«2+! » [36]


"Nguyệt Diệp, mày đi ra cho tao!" Trời vừa sáng, Nguyệt Thần lập tức không thể nhịn được đá cánh cửa.


Hai người cứ như vậy bừng tỉnh khỏi giấc ngủ, Lịch Ương sợ hãi trước những dấu vết loang lổ trên thân thể, sợ hãi Nguyệt Diệp trước mặt, sợ hãi Nguyệt Thần ngoài cửa.


Bọn hắn, không hề khác nhau!


"Lịch Ương là của tao! Thân thể của nó cũng tiếp nhận tao! Nguyệt Diệp, có gan mày đi ra cho tao!" Nguyệt Thần nổi giận ở ngoài cửa loạn đá.


Nguyệt Diệp bị chọc giận, không hề cố kỵ đem cửa mở ra ── lập tức bị Nguyệt Thần một cước đá trúng ngực, ngã trên mặt đất.


"Ah! Không nên! Không nên nhìn tôi! Không nên ah!" Trên giường Lịch Ương bị Nguyệt Thần chặn ôm lấy, mang ra cửa phòng.


Trời ạ! Bọn hắn rốt cuộc muốn làm gì? !


"Ư a..aaa ah!" Lịch Ương bị đặt trên chiếc ghế salon màu đỏ mà mẹ yêu thích nhất, trực tiếp bị cơ thể to lớn của Nguyệt Thần ôm chặc──


"Lịch Ương, anh cũng yêu em, tuyệt đối không thua Nguyệt Diệp! Em đã quên rồi sao? Trong khoảng thời gian này mỗi ngày ban đêm em đều ở dưới thân anh phát ra những tiếng rên rỉ vui vẻ từ thể xác và tinh thần hưởng thụ đó sao? Lịch Ương, anh chính là người yêu em nhất!" Nguyệt Thần chen vào giữa hai chân loan lỗ dấu vết của Lịch Ương, dù cho mắt vừa nhìn thấy đã giật mình nhưng y từ lâu đã hạ quyết tâm! Hết thảy, cũng chờ giây phút này đến ──


"Không cho phép mày gặp nó!" Nguyệt Diệp lao xuống, nắm đấm hung hăng nện lên miệng Nguyệt Thần, hắn quả thực hận chết anh trai mình rồi.


"Hừ!" Nguyệt Thần nhết mép đầy máu, chọc giận nói: "Chúng ta đều có được Lịch Ương, tại sao chỉ có mày mới sở hữu nó? Nó cũng không thuộc về mày!" Nói, y rõ ràng bộc lộ ra ý xâm phạm ──


"Nó cũng không thuộc về mày! Lịch Ương!" Nguyệt Diệp một lần nữa đem người mất hồn kia ôm vào trong ngực che chở, lại không để cho Nguyệt Thần tiến lên một bước: "Lịch Ương, anh yêu em! Anh mới là người yêu em nhất! Anh không cho phép em yêu bất kì kẻ nào khác, lại càng không để bất kì kẻ nào đụng vào em! Em chỉ có thể nhìn anh, trong mắt em chỉ có thể có anh!"


"Vậy thì chứng minh cho tao xem!" Nguyệt Thần ở một bên cuồng loạn kêu to, không để ý tới Lịch Ương sẽ bị hủy thành từng mảnh nhỏ, vẫn hướng họ tới cái bẫy đặt sẵn: "Ở trước mặt tao ôm Lịch Ương, cho tao xem xem rốt cuộc là năng lực của mày lớn, hay là năng lực của tao lớn! Nếu không, thì để cho tao tới ôm nó!"


"Đê tiện!" Nguyệt Diệp nhanh chóng cởi áo ngoài, ôm lấy Lịch Ương đang khóc lóc nằm trên ghế sa lon màu đỏ, đã thuần khiết đẹp đẽ lại kiều diễm...


"Lịch Ương, anh cùng Nguyệt Thần em cuối cùng chỉ có thể lựa chọn một người, em tuyệt đối, trốn không thoát đâu!" Nguyệt Diệp, cuối cùng bỏ qua bẩy rập phía sau của Nguyệt Thần, mù quáng quên đi ánh mắt tuyệt vọng cầu xin của Lịch Ương...


Thân thể cùng thân thể giao hợp, vô số phù hợp... Lịch Ương toàn thân lại bắt đầu khơi lên sữ mệt mỏi và mẫn cảm, rất nhanh, đã thở gấp liên tục dưới thân Nguyệt Diệp... Đến chính nó cũng không khống chế được khoái cảm.


"Đúng, kêu đi, lớn tiếng mà nói cho anh biết, em muốn ai? Em muốn cái gì nào? Em muốn anh làm gì em?" Nguyệt Diệp không ngừng xâm nhập vào nơi mềm mại trơn sâu trong thân thể kia, không ngừng dùng tay lấy lòng nó.


"Ah ah... Ô... Ô... Ừm ah..." Lịch Ương nói không nên lời.


"Nói đi! Nói Em yêu chính là anh! Nói thân thể của em cần anh! Lịch Ương! Anh yêu em! Lịch Ương, anh yêu em!" Nguyệt Diệp lui ra khỏi lỗ nhỏ xinh, rõ ràng cảm nhận được thân thể mẫn cảm kia khát vọng hắn, nhịn không được mà hiển hiện bộ dạng tươi cười, hết sức chăm chú, đem thân thể nhuộm đầy dấu vết của mình quay lại, nâng cặp mông trắng nõn phấn hồng lên, thực sự hỏi thăm: "Lịch Ương, muốn sao? Muốn anh đi vào sao?"


Lịch Ương, bắt đầu thống khổ, nức nở nghẹn ngào đến mơ hồ không rõ mà cầu khẩn: "Anh... Anh... Ô..."


"Ha ha! Đã biết!" Nguyệt Diệp vô cùng thông thuận liền từ phía sau xông tới hang động chật hẹp mê hoặc hấp dẫn, mạnh mẽ xâm nhập, tràn đầy thỏa mãn, Lịch Ương kích động khóc không thành tiếng, ngẩng cổ không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.


"Lại nữa... Sâu... Anh... Sâu hơn... Ah... Ah... Ah ah ah..." Kỳ thật Lịch Ương có trình độ rất lớn đó là mượn Nguyệt Diệp kích thích cùng tra tấn Nguyệt Thần sắc mặt lạnh như băng ở một bên kia, từ khi biết được bản thân hết thảy đều không được tôn trọng, nó hận thấu xương Nguyệt Thần! Hận tất cả mọi người!


"Ah! Ah! Anh! Nguyệt Diệp... Anh... Rất... Thoải mái... Ah ah... Còn muốn... Còn muốn... Ha... Ha... Sâu hơn... Ah ah... Sâu hơn! ! !"


"Cho em! Toàn bộ đều cho em! Lịch Ương muốn toàn bộ đều cho em! Anh yêu em! Anh yêu em nhất!"


"Ừm ah ah... Ah ah ah... Ah... Ah... !"


Giây phút vỡ tan, cuối cùng cũng đến...


Dây dưa càng ngày càng chặc chẽ không thể tách ra, Nguyệt Diệp càng ngày càng không thể tự kềm chế, Lịch Ương càng nâng cao âm thanh dâm đãng xưa nay chưa từng có──


Vợ chồng Nguyệt Thu Mân, đẩy cửa vào.


------


Tiểu Vân: em đã trở lại và ăn hại hơn xưa =.=


2 chương H 1 lúc và ko pass trong 3 ngày làm quà cho mọi người nha <3 =P

8 nhận xét:

  1. Ô~ ô~ ô~ ta xúc động quá~ lâu lắm rồi mới thấy nàng comeback *chấm nước mắt* nàng đừng học môn lặn nữa nhá,ta sắp luyện thành Dài Cổ thần công roàiiii~ :*

    Trả lờiXóa
  2. ta được anh cho laptop rồi, nên sẽ ráng làm cho nhanh trước tháng 5, hì hì, bộ này cũng còn có 9 chương thôi, ráng na, cám ơn nàng vẫn luôn chờ nó :*

    Trả lờiXóa
  3. Nhết ==> nhếch nhé nàng.

    Trả lờiXóa
  4. *khóc* Thương Nguyệt Diệp muốn chết TvT

    Trả lờiXóa
  5. Oa~Lâu lắm mới thấy nàng ra chap mới nha~
    Chazô!Ủng hộ nàng làm tiếp nha {◕ ◡ ◕}

    Trả lờiXóa
  6. Tỉ tỉ trở lại dzồi *tung hoa*

    Trả lờiXóa
  7. A a mới lên thấy nàng làm tiếp r hp quá >< ^^~

    Trả lờiXóa
  8. cuoi cung pan cung quay lai. ta thich truyen nay lam mong ban dung bien mat nua
    ban dich muot lam
    thamks pan vi da lam tiep <3

    Trả lờiXóa