Thứ Hai, 18 tháng 6, 2012

Ta là mèo con không phải hổ (3)

Ta là mèo con không phải hổ (3)


Edit: Tiểu Vân + Beta: pinpin_1910




[caption id="attachment_543" align="aligncenter" width="320"] Cọ a cọ, hổ ca ca đừng tức giận nha! hôn hôn[/caption]

Nguyên lai chủ nhân cùng nam tử kia biết nhau đã hơn hai nghìn năm rồi, nam tử tên là Huyễn Phong.


Thật là lợi hại! Bọn hắn đều không có già nha!


"Ngươi thật sự đã hai nghìn tuổi sao?" Chớp mắt mấy cái, nhìn y.


Y tuyệt đối không giống một lão già, nhìn bề ngoài trông chỉ mới hơn hai mươi tuổi thôi, cùng chủ nhân không có khác biệt lắm.


"Đương nhiên! Con mèo ngu ngốc ngươi lại đi nghi ngờ ta sao?" Y muốn động thủ gõ đầu của ta, haha! Bị Hổ ca ca cản lại.


Meow ô ~~~~ Hổ ca ca tốt nhất ~~~~


Hôn nhẹ Hổ ca ca, hắn thật cao hứng hôn lại ta, nhưng mà hai mắt vẫn cứ trừng Huyễn Phong.


Huyễn Phong rất sợ Hổ ca ca, mỗi lần Hổ ca ca đi tới, y sẽ lập tức bỏ đi hướng khác.


Giống như hiện tại vậy, y lại sợ đến bỏ chạy.


Huyễn Phong từng hỏi ta tại sao lại không sợ Hổ ca ca.


Ta đương nhiên sẽ không sợ a! Hổ ca ca giống như chủ nhân đều rất thương ta, lại còn cho ta trên bụng của hắn lăn qua lăn lại.


Chủ nhân nói bây giờ là "Thời điểm quan trọng", ta không thể tùy tiện hồi phục nguyên dạng mèo. Qua thời điểm này thì ta có thể tùy thích biến dạng.


Meow ô ~~~~ rất nhớ bộ lông thật dài a!


"Ngươi luôn cùng y nói chuyện phiếm." Hổ ca ca vuốt ve ta, lạnh lùng nói.


"Không phải a! Đó là bởi vì chủ nhân không để ý tới y, y tới tìm ta cầu cứu." Đúng rồi! Hiện tại chủ nhân người lại không thèm đếm xỉa tới Huyễn Phong rồi. Không biết y thế nào lại chọc giận chủ nhân đây?


Bất quá, ta biết rõ bọn hắn nhất định sẽ lại hòa thuận, tựa như lần trước, lần trước đó, còn có lần trước của lần trước cũng vậy.


Mỗi lần chủ nhân sinh khí, Huyễn Phong sẽ tìm đến ta cùng nhau nghiên cứu phương pháp giúp chủ nhân bớt giận.


"Hừ!" Hổ ca ca hình như rất sinh khí đây!


Tuy rằng không biết nó tại sao lại tức giận, chính là vẫn trong lòng ngực Hổ ca ca cọ cọ.


Ai! Không có lông mao thật sự không thoải mái!


"Đừng tức giận a, Tiểu Hổ hôn hôn." Chiêu này tuyệt đối linh nghiệm, chỉ cần hôn Hổ ca ca, hắn nhất định sẽ không tức giận nữa.


Hổ ca ca so với chủ nhân rất dễ lừa a! (em dùng thân mình đi lừa người ta a~ =o=)


Ồ? Cứng cứng, là cái gì nhỉ?


Cảm thấy có cái gì đó đột nhiên trở nên cứng ngắc, rất tự nhiên mà thò tay vào chạm một cái, lập tức bị Hổ ca ca bắt lại, "Tiểu quỷ, ngươi làm cái gì thế?"


Nguyên lai là ở trên người Hổ ca a!


"Hổ ca ca không phải sinh bệnh chứ?" Một bên nhìn cái thứ giữa chân nó, một bên đánh bạo hỏi.


Chủ nhân không có dạy Tiểu Hổ y thuật, cho nên ta không hiểu á!


"Ta đến hỏi chủ nhân." Đẩy Hổ ca ca đang vuốt ve cánh tay của ta, ta nhanh chóng chạy đến gian phòng của chủ nhân.


Chủ nhân nghe ta hỏi xong..., lập tức cười ha ha, còn nói sau này sẽ dạy Tiểu Hổ y thuật đặc biệt giúp Hổ ca ca chữa bệnh.


"Tại sao không dạy ngay bây giờ?" Nếu như kéo dài thời gian chữa bệnh, Hổ ca ca liệu có thể bệnh nặng hơn không?


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ không muốn Hổ ca ca sinh bệnh á!


"Hiện tại ngươi còn quá nhỏ, lớn một chút hiệu quả sẽ tốt hơn." Chủ nhân cười nói.


"Ha ha. . . Đáng thương . . . Đại Hổ. . ." Huyễn Phong sớm đã ôm lấy bụng mà cười.


Tuyết Sơn cái gì cũng không có, một mảnh trắng xoá , dễ dàng tìm được nhất chỉ có tuyết.


Hôm nay, ta cùng Hổ ca ca đắp người tuyết.


Ta muốn đắp một người tuyết lớn thật lớn a!


Giữa lúc ta đang cố gắng, ở xa có một người đi tới.


Hổ ca ca lập tức kéo ta trốn sang một bên.


Là một nam hài tử chừng mười hai tuổi, hắn rất dũng cảm nha! Tuy tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng lại một mình đến Tuyết Sơn.


Lúc này, chủ nhân từ trong phòng đi ra.


Mơ hồ nghe được bọn hắn đang nói cái gì mà "Hạnh phúc".


Chủ nhân chỉ hắn một con đường, muốn hắn ở thân cây phía nam chờ một chút.


Hắn đi rồi, chủ nhân ngoắc ngoắc tay bảo ta cùng Hổ ca ca lại, "Các ngươi chạy về hướng nam nhanh một chút, chuyển một thân cây đi qua trước khi đứa bé trai kia đi đến phía nam."


"Tại sao?" Câu hỏi là của Huyễn Phong.


"Ngốc!" Y bị chủ nhân gõ lên đầu, dường như rất là đau, bởi vì trên đầu của y xuất hiện một cái bong bóng thật lớn. "Ta gọi đứa bé trai kia đến dưới một thân cây ở phía nam để chờ hạnh phúc mà hắn muốn, nhưng mà ta lại không biết Tuyết Sơn ở phía nam có hay không có cây a! Nếu là không có, vậy hắn phải tới cái gì đợi a? !"


Nguyên lai chủ nhân là thần tiên cũng không phải là vạn năng!


Còn có, chủ nhân nhà ta là bị mù đường, điểm này ta không có nói ra a!


Khi ta cùng Hổ ca ca chuẩn bị tốt cho cái cây, trở lại căn nhà gỗ nhỏ, lại gặp một người đi đến.


Hôm nay khách đến thật nhiều nha!


Đó là một nữ nhân, một nữ nhân rất đẹp, nàng vuốt ve đứa bé trong ngực, tiểu hài tử lại oa oa khóc lớn, tội nghiệp, có lẽ là tại Tuyết Sơn quá lạnh.


Chủ nhân lại nói họ đến cái cây phía nam đợi.


May mắn mà bọn ta còn một cái cây, bởi vì bọn ta đi tìm rất lâu cũng không thấy một gốc cây thực vật, chớ nói chi là cái cây.


Meow ô ~~~~ qua một tuần nữa, ta có thể biến trở về hình dạng mèo mà ta yêu thích rồi, đến lúc đó nhất định phải gọi Hổ ca ca biến trở về hình dạng hổ, rất nhớ bộ lông của hắn a!


Cọ cọ Hổ ca ca, hắn lười biếng trên giường ôm ta ngủ.


Hổ ca ca dường như rất thích vuốt ve ta! Không có việc gì cũng cứ vuốt ve, lại thường xuyên cùng ta hôn hôn.


Thật kỳ quái!


---


1 nhận xét: