Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

Ta là mèo con không phải hổ (15)

Ta là mèo con không phải hổ (15)


Edit + Beta: Tiểu Diêu + Tiểu Vân (chương này đứa miếng)




[caption id="attachment_828" align="aligncenter" width="313"] Ngọc đế là một Lão Bất Tử sao a~ meow~ meow~[/caption]

Tiểu Hổ cảm thấy Huyễn Phong thật sự rất đáng thương, từ khi Vương Phủ Lương Lương đến, loại cảm giác này càng mãnh liệt hơn nữa.


Bởi vì Lương Lương muốn cùng chủ nhân ngủ chung một phòng, vậy nên chủ nhân đem Huyễn Phong ném ra ngoài, Hổ ca ca lại không cho y vào phòng chúng ta ngủ.


Kỳ thật Hổ ca ca cũng không có mở miệng ngăn cản, hắn chỉ là trừng mắt oán hận nhìn Huyễn Phong mà thôi.


Cho nên Huyễn Phong chỉ có thể ngồi xổm trên mặt tuyết vẽ vòng tròn.


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ sáng sớm thức dậy, đã thấy trên mặt đất vẽ đầy một đám vòng tròn tròn.


Huyễn Phong càng lúc càng có tế bào nghệ thuật nha.


"Hổ ca ca, hôm nay Lương Lương không có ý định trở về a!" Hôn hôn khuôn mặt Hổ ca ca, hắn hình như rất thích được ta hôn đó! Mỗi lần ta hôn hắn, hắn đều cười rất cao hứng.


"Không việc gì, dù sao cũng chỉ là nhiều người hơn mà thôi." Hổ ca ca ôm ta cuộn người ở trong chăn, tuy bây giờ đã là mùa xuân, nhưng mà Tuyết Sơn dù sao cũng là Tuyết Sơn, đặc biệt là vùng trên đỉnh núi, dù có là mùa hè thì vẫn có tuyết, vẫn sẽ rất lạnh .


Meow ô ~~~~ cho nên Tiểu Hổ thích nhất cuộn người rút vào trong ngực Hổ ca ca.


Nhưng mà hắn rất lâu rồi đều không thay đổi về hình dạng Hổ, hại Tiểu Hổ chỉ có thể ôm lấy cơ thể trống trơn mà tưởng niệm bộ lông xù ở bụng của hắn.


"Nhưng mà Huyễn Phong thật đáng thương á! Chỉ có thể ngủ ở bên ngoài căn phòng." Ta rất thông cảm cho y a!


Không biết hình dạng hồ ly của Huyễn Phong là như thế nào nhỉ? Hẳn là cũng có lông xù đi?


Meow ô ~~~~ thật muốn nhìn một chút a! Đặc biệt là cái đuôi vừa to vừa dài quẩy quẩy nha. . .


"Tiểu quỷ, ngươi đang nghĩ cái gì vậy? Chảy nước miếng cả rồi kìa." Hổ ca ca cười nói.


Chùi chùi miệng, không có nha! Đâu có nước miếng đâu! Hổ ca ca rõ ràng là đang lừa Tiểu Hổ một bé mèo đáng yêu mà! (ờ vâng, bé mèo đáng yêu =]] )


Cố ý ở trong ngực Hổ ca ca cọ cọ. Hừ hừ! Hắn dám nói Tiểu Hổ chảy nước miếng, đã vậy Tiểu Hổ đem nước miếng trét hết lên người hắn luôn!


"Ngôn Ngôn! Ngươi bây giờ có hạnh phúc không?" Chủ nhân cùng Lương Lương ngồi ở ngoài phòng, Tiểu Hổ cùng Hổ ca ca ở một bên đắp tuyết, Huyễn Phong cuối cùng cũng có thể ngủ trong phòng.


"Đương nhiên là hạnh phúc a!" Chủ nhân nhìn vào trong phòng, cười ôn nhu. (có tên ngốc đó bồi, ko h/p sao dc nhỉ =]])


Nhưng mà Lương Lương dường như không có tin tưởng, "Vậy sao? Năm đó đồ ngốc Ngọc đế cho ngươi có năng lực làm người khác hạnh phúc, nhưng ngươi lại không thể tự làm cho mình hạnh phúc. Như vậy, ngươi sẽ có hạnh phúc sao?"


Meow ô ~~~~ cái gì nha cái gì nha? Nguyên lai Ngọc đế không phải là thần tiên tốt sao?


Đáng giận, sao có thể đối với chủ nhân như vậy chứ!


Meow ô ~~~~ thực quá đáng!


Tiểu Hổ dừng động tác đắp tuyết lại, vểnh tai lên nghe bọn họ nói chuyện. (hóng a hóng)


"Đúng a! Khi đó ngươi cũng bởi vì chuyện này mà cùng Ngọc đế cãi vã ầm ĩ một hồi." Chủ nhân cười nhìn về phía Lương Lương.


Lương Lương hừ lạnh một tiếng, "Ai kêu hắn đối ngươi như vậy? ! Biết rõ ngươi là bạn tốt của ta, hắn còn dám làm như vậy, ta đương nhiên phải cho hắn một chút giáo huấn rồi!"


Chủ nhân lắc đầu, "Kỳ thật Ngọc đế cũng không có xấu vậy a! Tuy là ta không thể trực tiếp làm mình hạnh phúc, nhưng ta cũng có thể gián tiếp làm mình hạnh phúc a!"


Meow ô ~~~~ Vẫn là chủ nhân rất thông minh nha. . .


Nhưng. . . Cái gì mà trực tiếp, cái gì mà gián tiếp nha? Tiểu Hổ nghe không hiểu gì hết á!


"Gián tiếp?" Lương Lương cũng không hiểu luôn nè!


"Ta có thể làm cho Huyễn Phong hạnh phúc, không phải sao?" Chủ nhân lại nhìn về phía căn phòng, cười vui vẻ.


Meow ô ~~~~ cuộc nói chuyện thật kỳ lạ, tại sao Huyễn Phong tìm được hạnh phúc thì chủ nhân lại cao hứng như vậy? Không hiểu nổi không hiểu nổi. . . (như em thôi a~~ bé mèo đáng yêu a~)


Hổ ca ca vuốt ve ta, "Tiểu quỷ, đừng lắc nữa, đầu của ngươi lắc đến muốn rớt rồi kìa."


Hổ ca ca hảo ấm áp a!


Tiểu Hổ không biết chủ nhân tại sao lại hạnh phúc, nhưng mà Tiểu Hổ biết rõ mình hiện tại rất hạnh phúc...(em dể thương quá >.<)


"Ta đến bây giờ cũng không hiểu ngươi tại sao lại yêu cái tên hồ ly ngu ngốc kia đó! Hắn có chỗ đó tốt sao? Luôn ngốc ngốc, chỉ biết bám lấy ngươi, cái gì cũng không có!" Lương Lương hình như đối với Huyễn Phong rất bất mãn nha!


Chủ nhân bĩu môi, nhìn rất đáng yêu! "Ta chính là yêu hắn thôi!"


Meow ô ~~~~ nếu Huyễn Phong đã nghe được, nhất định sẽ vui ngất trời luôn nha.


Đáng tiếc y hiện tại lại đi ngủ.


Bất quá, chủ nhân nhất định là bởi vì y đi ngủ, cho nên mới nói như vậy! Nếu mà có Huyễn Phong trước mặt, chủ nhân tất nhiên sẽ mắc cỡ không chịu nói đâu.


Meow ô ~~~~ nếu Huyễn Phong nghe được chủ nhân nói như vậy, nhất định sẽ càng bám lấy chủ nhân, cho nên, vẫn tốt nhất là không cho y biết đi.


"Hổ ca ca, Lương Lương đã ở đây bốn ngày rồi, tại sao Ngọc đế còn chưa tới vậy?" Ngọc đế không phải là không có gì làm không được đấy sao?


"Có lẽ Ngọc đế so với Huyễn Phong còn ngốc hơn." Đây là đáp án của Hổ ca ca. (coi chừng bị ổng uýnh đó mí em)


"Đúng vậy đúng vậy!" Lương Lương hùa theo tán thành, hóa ra hắn nghe được ta cùng Hổ ca ca nói chuyện a!


Tại sao Huyễn Phong cùng Ngọc đế đều rất ngốc nhỉ?


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ hiểu rồi, liền kêu lớn lên: "Nguyên lai Ngọc đế cùng Huyễn Phong là đồng loại nha!"


Thì ra hồ ly đều rất là ngu ngốc đó! Không có thông minh gì cả!


"Ngọc đế so với Huyễn Phong còn ngốc hơn nữa, bởi vì hắn là một lão hồ lớn tuổi hơn so với Huyễn phong!" Tiểu Hổ có phải hay không rất thông minh a?


Meow ô ~~~~ tại sao tất cả mọi người đều cười chứ? Hổ ca ca cũng cười a!


"Đúng đúng đúng! Ngọc đế là một lão hồ ly! Một lão hồ ly thành tinh ngốc thiệt là ngốc!" Lương Lương ôm bụng mà cười nha. . .


Nhưng mà. . . Thấy bọn hắn cười thành cái dạng này, Tiểu Hổ có chút hoài nghi Ngọc đế thật là một lão hồ ly sao?


"Tiểu Hổ đừng nghĩ loạn như vậy nữa, Ngọc đế thật ra là vị thần tối cao, chính là thần tiên đó, tồn tại từ lúc khai thiên lập địa đến nay." Chủ nhân cười sờ sờ đầu của ta.


Meow ô ~~~~ nguyên lai hắn không phải lão hồ ly a!


Tồn tại từ lúc khai thiên lập địa đến nay??? Đây không phải là. .. Lão bất tử sao? !


----


tối nay đi mần 2+! theo yêu cầu của mn :))


cơ mà khi nào xong thì hãy cứ chờ nha 8->


có ai thấy cái ảnh rất cute ko *cười bò ra*

2 nhận xét:

  1. [...]                                                                  [14]                         [15] [...]

    Trả lờiXóa
  2. Cái ảnh ngố ngố =)))
    nhìn rất là giống bé mèo nhà ta =))) cơ mà bé mất rồi | ಥ_ಥ | * hiệu ứng gợn sóng *

    Trả lờiXóa