Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

Ta là mèo con không phải hổ (13)

Ta là mèo con không phải hổ (13)


Edit Tiểu Vân + Beta Tiểu Diêu




[caption id="attachment_795" align="aligncenter" width="326"] Vương Mẫu Nương Nương thực ra lại là Vương Phủ Lương Lương nha~ meow meow hắc hắc~[/caption]

Meow ô ~~~~ Hôm nay cuối cùng Tiểu Hổ cũng biết trên Tuyết Sơn rất buồn chán rất buồn chán nha, tất cả mọi người đều không để ý tới ta, Hổ ca ca sáng sớm đã bị chủ nhân bắt đến sườn núi tìm đồ vật, cũng không mang ta đi theo, Huyễn Phong cùng chủ nhân thì giam trong phòng nhỏ, không biết là kiếm cái gì nha. (ứ hự, có khi nào là “chữa bệnh” ko nha =]])


Muốn kiếm vật gì mà lại không cho Tiểu Hổ kiếm phụ chứ? Cứ đem Tiểu Hổ đáng thương đuổi ra ngoài.


Tiểu Hổ rất muốn biết bọn hắn kiếm vật gì a!


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ là một con mèo nhỏ đáng thương không ai để ý. . .


Buồn chán ngồi xổm trên đống tuyết vẽ vòng tròn, mấy ngày nay Tiểu Hổ thường làm như vậy nha!


Chán quá à. . . Ta vẽ ta vẽ ta dùng sức vẽ!


Meow ô ~~~~ tay Tiểu Hổ vẽ đau quá!


Nên đổi nhánh cây khác thôi.


"Tiểu đệ đệ, ngươi đang làm gì thế?" Một giọng nam truyền đến tai Tiểu Hổ.


Ta ngẩn đầu nhìn, là một người nam tử ôn nhu!


"Ngươi không sao chớ?" Hắn sờ sờ đầu Tiểu Hổ.


Âm thanh của hắn hảo hảo nghe a! Đương nhiên, không có êm tai như âm thanh của Hổ ca ca.


Âm thanh của Hổ ca ca là dễ nghe nhất nhất.


"Tiểu Hổ không có việc gì." Ta lắc đầu, người nam nhân này thật là tốt, nhưng mà, Tiểu Hổ cảm thấy Hổ ca ca so với hắn còn tốt hơn.


Meow ô ~~~~ Hổ ca ca vì sao đến giờ vẫn chưa trở về a? Tiểu Hổ rất muốn ôm hắn một cái a! (bạn hổ mà nghe được chắc chắn đè em ra ngay)


"Ngươi gọi là Tiểu Hổ?" Hắn thật thông minh đó! Sao lại biết tên của ta a? (tác giả: không phải tự ngươi nói đấy sao?)


Ta gật gật đầu, nhìn về phía hắn hỏi: "Ngươi sao lại biết tên của ta vậy?"


"Vừa rồi tự ngươi nói đó thôi." Hắn cười cũng rất được nha! Đương nhiên! Cười không có đẹp mắt như Hổ ca ca!


"Có sao?" Tiểu Hổ cố gắng nghĩ cố gắng nghĩ. . . Dường như là có a!


Hắn nhìn chung quanh một chút, "Ở đây chỉ có một người là ngươi sao?"


Người? Không phải nha! Tiểu Hổ là mèo. . .


"Đúng rồi, đây có phải là nơi có đám tiên nhân hay giúp mọi người tìm hạnh phúc không?" Hắn ngồi xổm xuống, hướng ta hỏi.


Hắn nói tiên nhân kia chắc là chủ nhân a?


Chủ nhân thiệt là, luôn cố làm những việc mà chả thu được kết quả gì.


"Đúng á!" Thật là, nguyên lai lại là một người đến cầu hạnh phúc. . .


Nhưng mà là bộ dáng của hắn không giống nha!


Trước kia những người đến cầu hạnh phúc đều có bộ dạng có sự tình muốn nói, nhưng mà nam tử này khuôn mặt chỉ có biểu lộ sự bình ổn.


Khi Tiểu Hổ đang định đi gọi người đến, cửa phòng nhỏ được mở ra, chủ nhân đi tới.


"Ngôn Ngôn ~~~~" nam tử vừa nhìn thấy chủ nhân, lập tức nhào tới, đương nhiên, đã bị Huyễn Phong ngăn cản a.


"Ngươi muốn làm gì đấy?" Huyễn Phong hướng nam tử hét lớn một tiếng, bảo vệ chủ nhân sau lưng.


"Ô. . . Ngôn Ngôn, đồ ngốc Huyễn Phong cư nhiên lại hung dữ với ta. . ." Kêu a kêu a, nam tử muốn xông qua dựa vào người chủ nhân.


Đương nhiên, lại bị Huyễn Phong ngăn cản.


"Lương Lương, đừng để ý tới hắn." Chủ nhân đẩy Huyễn Phong ra, đi đến trước hôn hôn nam tử chào hỏi, "Chúng ta đi vào trong trò chuyện, nhìn ngươi đau khổ vậy, có chuyện gì rồi phải không?" Hai người kề cận thân mật đi vào trong phòng nói chuyện phiếm, đem Huyễn Phong vức phía sau.


Xem ra Huyễn Phong nhất định là lại làm chủ nhân sinh khí, nếu không chủ nhân sao lại cố ý kéo lấy cái nam tử gọi là Lương Lương đi vào phòng, để Huyễn Phong ở lại đây sinh hờn dỗi?


"Huyễn Phong, nam tử kia là ai?" Huyễn Phong lúc này ngồi xổm bên cạnh ta vẽ vòng tròn xung quanh trên mặt tuyết.


Tiểu Hổ vẽ vòng tròn đều là học được từ Huyễn Phong . . .


"Hắn? Hừ! Chỉ là một kẻ ăn không ngồi rồi!" Huyễn Phong tức giận nói.


"Không phải á! Ta đang hỏi ngươi hắn có phải là bằng hữu của chủ nhân không? Xem bộ dạng bọn hắn, hẳn là đã quen nhau lâu rồi đi."


"Bằng hữu? Hắn là một tên yêu quái ngu ngốc!" Rất ghen tức nha!


"Huyễn Phong!" Tiểu Hổ tức giận, y luôn không nói vào trọng điểm nha!"Ngươi nếu không nói rõ, ta gọi Hổ ca ca cắn ngươi!"


Y rụt rụt vai, ta biết phương pháp kia rất hữu dụng, xem, y liền ngắn gọn nói rõ thân phận của nam tử kia.


"Hắn là Vương Mẫu Nương Nương á!" Huyễn Phong mếu máo nói.


"Vương Mẫu Nương Nương? Nhưng. . . nhưng mà hắn là nam nha!" Ta có xem qua sách mà chủ nhân mua được từ dưới núi, biết được Vương Mẫu Nương Nương là một đại thẩm, sao lại biến thành một nam tử tao nhã chứ?


Meow ô ~~~~ cái này rất kỳ quái a! Đợi Hổ ca ca trở về nhất định phải kể cho hắn chuyện này.


"Đó là do nhân gian truyền nhầm á! Tên của hắn gọi là Vương Phủ Lương Lương, là một nam nhân ngu ngốc hàng thật giá thật!" Huyễn Phong cố ý nhấn mạnh cái từ "Ngu ngốc" kia. (bạn tức nha =]]])


Vương Phủ Lương Lương? Vương Mẫu Nương Nương?! Cái này. . . Cái này cũng truyền nhầm được thì thật lợi hại a!


"Không ai đi đính chính lại sao?" Đây là sự hiểu lầm lớn nhất định phải nói rõ ra a!


"Không có người đi đính chính a! Làm cho người ta nghĩ hắn là nữ cũng tốt, bởi vì Ngọc đế là nam, hắn cũng là nam . . ." Huyễn Phong dừng thoáng một lát, "Hơn nữa tiên nhân đều rất là lười, phí sức đi làm chuyện này thì được cái gì đâu a?"


Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ không hiểu vì cái gì nam với nam không thể cùng nhau ở chung a! Huyễn Phong và chủ nhân sống cùng nhau rất vui vẻ, Hổ ca ca cùng Tiểu Hổ cũng rất vui vẻ, chỉ cần sống với nhau hạnh phúc không được sao?


"Tiểu quỷ, đừng tiếp cận với tên này nhiều, sẽ bị lây vi khuẩn bệnh ngu ngốc đó." Meow ô ~~~~ âm thanh của Hổ ca ca a! (đột nhiên thấy thương cảm cho a Phong wa, ai cũng xem thường em =.=)


Meow ô ~~~~ Hổ ca ca trở về rồi.


Tiểu Hổ lập tức đứng lên bổ nhào về phía hắn, "Hổ ca ca, ta nói với ngươi nha! Nguyên lai Vương Mẫu Nương Nương là Vương Phủ Lương Lương, là nam a!"


Hổ ca ca thả đồ vật trong tay ra, vuốt ve ta, trừng mắt với Huyễn Phong, "Những lời nói ngu xuẩn này không phải là tên ngu ngốc kia dạy ngươi chứ?"


"Không có á! Thật sự thật sự, vừa rồi cái người Lương Lương kia đến, bây giờ đang ở trong phòng cùng chủ nhân nói chuyện phiếm." Chỉa chỉa phòng của chủ nhân.


"Ừm." Thu hồi ánh mắt trừng kẻ kia, Hổ ca ca một tay ôm ta, một tay cầm mấy món đồ mang về đi vào phòng của bọn ta.


"Ô. . . Vì cái gì những người này đều không để ý đến ta?" Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ dường như nghe được âm thanh ai oán của Huyễn Phong a!


---


còn ai ủng hộ ta ko T^T

7 nhận xét:

  1. Sao vậy nàng!! T^T ta vẫn luôn ủng hộ nàng mà!!!

    Trả lờiXóa
  2. tự dưng thấy nhiều ng làm đâm nản nản nàng ơi ಠ_ಠ
    ak mà có chương 14 r đ1o nàng, nãy post lung tung, loạn xạ cả lên, ko bt nàng coi dc chưa?
    *hôn nàng*
    *đấm vai* tối nay mệt wa, 2 chương, r chiều có cả H văn dài gấp đôi chương này nữa nha
    aigooo~ cái lưng tui~ T^T
    Tiểu Vân

    Trả lờiXóa
  3. hihi để ta bóp vai cho nàng!! *bóp bóp ~ ~*...óe, truyện này có nhà làm nữa hả nàng!! @@~ ta thề là ta không hề biết gì luôn!! Ta toàn đọc ở nhà nàng quen văn phong nhà nàng edit mất rồi :p!!!!! Cố lên nàng nhé :x yêu nàng!!!! :x....Ta bay đi đọc chương 14 đã!! Vừa nãy nàng post nhầm ta like luôn rồi =))))

    Trả lờiXóa
  4. có 1 nàng làm nữa, hì, cũng tới chương 13 r thì phải, ta bị ôm nhiều truyện nên có thể sẽ chậm, cố gắng ngày 1 chương này cho các nàng
    ta thường làm xong thì dồn hàng tồn kho. nếu các nàng kịch liệt kích thích thì ta mới ôm ra tung nha *cầm quạt phẩy phẩy* =]]]]]
    nghe có ng thik nhà ta là mừng mún khóc lun T^T
    yêu yêu yêu các nàng lắm lun a

    Trả lờiXóa
  5. Đương nhiên, lại bị huyễn phong ngăn cản. ~> huyễn phong viết bông lên nha tình yêu ♥

    a ~ có ta ủng hộ 2 nàng nè * giơ tay giơ chân *

    Trả lờiXóa
  6. ân, đã gắn bông cho e nó :">
    *kéo tay ôm ấp ♥*
    vì 2 tình yêu tối nay ta lại ra chương mới ha =]] có người comt ủng hộ vầy tự dưng sinh lực dzồi dzào wa ≧◡≦
    *hôn nàng*

    Trả lờiXóa