Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

Come on!!! Papa Daddy part 1

Come on!!! Papa Daddy


Edit Tiểu Diêu + Beta Tiểu Vân

Part 1

Yoochun mở cửa bước vào nhà, một ngày làm việc vất vả khiến hắn rất mệt mỏi, cởi bỏ nút áo sơ mi, xả cà - vạt, buông mình lên sô pha, nhưng suy nghĩ lại không thả lỏng chút nào, "công tác ___về nhà", hắn thật sự mệt mỏi. Nhắm mắt suy nghĩ "muốn trốn đi một ngày, một phút thôi cũng tốt rồi". Hắn cảm thấy sợ hãi cảm giác này, giống như mỗi ngày cứ lặp đi lặp lại, luân phiên bị tống vào nhà giam.

Cô gái từ trong phòng ngủ đi ra, cái bụng nhô nhô vượt mặt làm cho người ta liếc mắt là có thể nhìn ra ___nàng mang thai. Yoochun cố ý không mở mắt ra.

"Anh sao lại luôn quên vậy, mặc quần áo hàng hiệu thế kia lại nằm nơi này." Nàng dùng thái độ phê phán nói với hắn.

"Tôi tự biết mình phải làm thế nào". Nếu nàng rống lớn vào mặt hắn, hắn sẽ có cảm giác thống khoái hơn một chút, đằng này nàng lại dùng khẩu khí như đang dạy dỗ một tiểu hài tử mà nói chuyện, thật phiền chết đi được a.~~

"Cái này không phải chuyện quan trọng, nói thật, em có thời điểm thật không biết anh suy nghĩ cái gì. . . . . . Công việc hôm nay vẫn thuận lợi chứ?"

"Vẫn như mọi hôm thôi." Thật mất kiên nhẫn mà ~~

"Vậy là tốt rồi" Nàng nhìn nhìn nói "Em phải đi"

Yoochun ngồi nhìn nàng ra tới cửa nói: "Tôi quên mất.... Cô nói mình phải về nhà mẹ đẻ ở bao lâu?"

"Một tháng." Nàng cúi đầu xoa xoa xái bụng.
_________________________________

"Cắt". Đạo diễn vừa lòng giơ tay ra hiệu OK, quay đầu nhìn về phía Kim Jaejoong, Jaejoong hướng hắn mỉm cười gật đầu.

"Rốt cục có thể kết thúc công việc ." Yoochun ca thán một tiếng, cầm kịch bản hướng Kim Jaejoong cười nói : "Cậu ngay cả tâm lý hoạt động đều không viết toàn bộ đi, không phiền khi tớ thân thiết với biên kịch à?"

"Cậu đừng có tự suy diễn, làm hư chuyện tốt của tớ". Kim Jaejoong nói. "Cậu nhanh nhanh chút, bọn họ đang đợi a"

Jaejoong thúc giục kéo hắn từ hậu trường ra ngoài đi tới cái gọi là "bọn họ".

"Yoochun, vai diễn cùng sở trường của cậu 'khí chất vương tử, phong độ 'kỵ sĩ' chênh lệch rất lớn a". Yunho chào hỏi nói, sau đó vô cùng thân thiết kéo Jaejoong qua hôn hôn lên gương mặt.

"Hình tượng của tớ nha, đều tại cậu và Jaejoong!" Yoochun mượn cơ hội đùa giỡn, "Nhưng cho dù tớ diễn giống như vậy, Susu cũng không cảm thấy tớ bạc tình lạnh lùng, tớ tuy đối nữ diễn viên lãnh đạm nhưng là với cậu ấy đầy thâm tình nga...~~"

"Mau dừng lại, tha tôi đi, 'Đại minh tinh'!" Junsu đỏ mặt trốn tránh, đã nhiều năm như vậy, cậu vẫn cảm thấy buồn nôn trước những đợt tấn công khó chống đỡ này.

"Chào mọi người, em gọi là Shim Changmin" bé trai cúi đầu tự giới thiệu, lại có chút xấu hổ ngẩng đầu nhìn Yunho "Em, hiện tại có thể xin chữ kí không ạ?"

"A?" Jaejoong vừa chú ý lời nói của người lạ, thì ra đứa nhỏ này và Yunho cùng nhau vào sao?

"Người của tớ." Yunho vỗ vai Changmin giới thiệu, tiếp theo hướng mặt Changmin nói đùa: "Không sợ, anh hiện tại là luật sư của nhóc, nếu người đại diện của Yoochun ngăn cản nhóc, anh thay nhóc mắng hắn."

Changmin vẫn là có chút ngượng ngùng cười cười, sau đó ngẩng đầu, Yoochun âm thầm cười, thật đúng là một đứa nhỏ dễ thương nha. Yoochun chủ động chìa tay nói:" Về sau có muốn hay không đi theo anh, tuyệt đối tốt hơn cái tên đại luật sư không hay ho này a."

"Cậu đó, giọng điệu thật tà ác nga?" Junsu bật cười.

"Cám ơn" Changmin không biết làm sao bắt tay Yoochun, lại vội vã lắc đầu "Bất quá em không thể được. . . . . . Em đầu óc hiện tại không tốt lắm."

"Tốt lắm tốt lắm, tớ hôm nay vốn đến bệnh viện Junsu thăm Changmin, vừa lúc Junsu tan tầm liền cùng nhau dẫn bọn họ lại đây xem. Hiện tại không bằng mọi người cùng đi ăn cơm, sau đó tớ còn phải đưa Changmin tống tiễn về bệnh viện a." Yunho ngăn Changmin nói.

Tự nhiên không có ý kiến khác, vậy là thông qua.

Jaejoong suy nghĩ, Yunho từ trước đến nay không ở trước mặt mình đề cập đến quan tòa, lần trước lại bỗng nhiên do dự mãi mới mở lời, lúc này tình huống thực đặc biệt, hỏi cậu có thể hay không cho đương sự tạm thời ở nhà tá túc một đoạn thời gian, Jaejoong đồng ý, qua vài ngày lại không gặp Yunho đem người ta đến, còn tưởng rằng Yunho có an bài khác ____nguyên lai này đứa nhỏ còn ở bệnh viện.

Cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, bọn họ mấy người tụ họp một chỗ cho tới bây giờ không sợ không có đề tài, bởi vì Yunho còn phải đưa Changmin về, mọi người đành phải nhanh chóng hậm hực xong việc. Dù vậy, Yunho cùng Jaejoong về đến nhà thì trời đã không còn sớm.

"Junsu nói kế hoạch kia anh thấy thế nào?" Jaejoong hưng phấn nói.

"Làm cho con trai cùng con trai sinh đứa em bé?" Yunho nhớ lại lúc ăn chung Junsu có nhắc tới đề tài nghiên cứu này, "Tử cung nhân tạo, tinh trùng hỗn hợp, thụ tinh trứng nhân tạo.... Nào có chuyện như cậu ta nói được dễ dàng như vậy chứ."

"Ai, không phải nói kỹ thuật đã muốn thành thục sao? Cho nên người ta mới tự nguyện đáp ứng." Jaejoong nói, rồi đi qua ngồi bên cạnh Yunho, cẩn thận mà nhìn ánh mắt nói: "Honey, ..... Anh có muốn một đứa bé không? Em nói là một đứa con của hai chúng ta."

"Nói giỡn cái gì a? Anh cũng không muốn trở thành vật thí nghiệm cho suy nghĩ kì lạ này đâu." Yunho nhíu mày: "Em trong đầu đang niệm cái gì kỳ quái nha. Đây không phải là em đang kể chuyện xưa chứ, trời ạ, một đứa nhỏ.... Baby a, em có biết chuyện đó mang đến cho chúng ta rất nhiều mạo hiểm không?"

"Chính là đã có người thành công rồi nha, em cũng tin tưởng thành quả nghiên cứu của Junsu... Em cũng vừa vặn suy nghĩ tới. Anh xem, anh cứ liên tục gắn liền với án tử này đến án tử khác, luôn ở tòa án, quá mệt mỏi lại phiền phức, cho nên việc này vẫn là để em. Em bình thường đều có thể ở nhà làm việc, cục cưng sẽ không ảnh hưởng lớn đến chúng ta đâu." Jaejoong nói tới đây, duỗi tay qua đan mười ngón tay với Yunho, cười khẽ đứng lên: "........Hai chúng ta có một đứa nhỏ, trời ơi! Em trước kia chưa bao giờ dám nghĩ tới, chẳng lẽ anh không thấy thật kỳ diệu sao?"

"Đúng là kỳ diệu, có chuyện tốt như vậy, Kim Junsu cùng Park Yoochun sao lại không sinh em bé đi chứ." Yunho thở dài một hơi nói.

"Bọn họ cho dù có muốn, Junsu là bác sĩ, Yoochun là ngôi sao, cả tuần bận rộn khó gặp nhau, tiểu hài tử không có biện pháp quan tâm chăm sóc nha." Kim Jaejoong có chút bất mãn nhìn Yunho, tiếp tục quấy rầy hắn: "Yunho, hảo hảo suy xét một tí đi, em cảm thấy có thể cùng anh có được cục cưng ruột thịt thật sự.... không có điều gì tuyệt vời hơn nữa."

Yunho nhìn biểu tình nghiêm túc của Jaejoong, lại thở dài, lúc sau thỏa hiệp gật gật đầu ----- thật là không ai so với hắn hiểu rõ Kim Jaejoong cố chấp như thế nào. "......Cho anh suy nghĩ thêm đã" Hắn quyết định tạm chấm dứt đề tài này.

5 nhận xét:

  1. Hế hế. S Rina nè kưng. Đây là sinh tử văn ph k =3=. S bị kết thể loại này nha

    Trả lờiXóa
  2. *gật gật* sinh tử văn đó ss :"> ku con của yunjae dt XD~
    *sờ mông* đã đến đây r đó sao >O<
    Tiểu Vân

    Trả lờiXóa
  3. [...] 1: Part 1 | Part 2 | Part 3 | Part 4 | Part 5 | Part 6 | Part 7 [...]

    Trả lờiXóa
  4. Nói thiệt nha, đọc nhiều truyện với mấy cái tên này mà vẫn, đôi khi, lẫn lộn tên cp. Hic...

    Trả lờiXóa