Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2012

Come on!!! Papa Daddy part 6

Come on!!! Papa Daddy 


Edit Tiểu Diêu + Beta Tiểu Vân

Part 6

"Junsu nói như thế nào?" Yunho mở cửa xe cho Jaejoong hỏi.

"Cậu ta nói anh lần sau cùng lên đi ____ không ai để cho cậu ta khi dễ thiệt nhàm chán." Jaejoong nói.

"......Kim Jaejoong~"

"Được rồi, chủ nhật tuần trước, rồi tuần trước trước nữa, kiểm tra đều tốt... như nhau cả." Jaejoong sát vào mặt Yunho nói nhỏ: "Em thiệt không hiểu làm gì mà phải kiểm tra thường xuyên như vậy chứ."

"Cục cưng mới chưa được hai tháng, vẫn chưa ổn định..... anh lo lắng." Yunho đeo dây an toàn cho Jaejoong, khởi động xe.

"Anh cẩn thận quá mức rồi." Jaejoong lắc đầu, không nói nhiều nữa. Hiện tại mỗi lần kiểm tra là cậu nhượng bộ Yunho, là vì nữa tháng trước cả hai đã thương lượng qua.

"Junsu nói, đại minh tinh phải xuất ngoại lĩnh giải thưởng rồi, sau khi trở về có thể nghỉ ngơi vài ngày, cậu ấy cũng xin phép bệnh viện, có cơ hội nghỉ ngơi cùng nhau." Jaejoong nghĩ nghĩ cũng đề nghị: "Không bằng chúng ta họp lại đi. Đã lâu không được thoải mái cùng nhau, Junsu cũng đã giúp đỡ nhiều như vậy, em cũng chưa kịp cảm ơn cậu ấy."

"Chính là hai người họ vất vả mới có thời gian cùng nhau..." Yunho có chút do dự.

"Chúng ta chỉ mời họ dùng cơm, không tốn nhiều thời gian đâu." Jaejoong cười nói "Em cũng không muốn xem hai người họ ôm nhau cả ngày đâu."

"Vậy em nói cho bọn họ đi." Gật gật đồng ý.

Vì thế, hai tuần sau, Yoochun về nước, qua mấy lần họp báo, Yoochun cùng Junsu bắt đầu xây đắp tình cảm, một tháng sau, trước khi những ngày nghỉ chấm dứt, bọn họ đến nhà Jaejoong và Yunho liên hoan.

.

.

Jung Yunho đứng tựa ở cửa ra vào phòng khách xem một màn "trình diễn"

"Tôi ... thật không phải là đàn ông." Kim Jaejoong nhìn nhìn đại minh tinh chân nhân ngồi ở sô pha, cười khổ nói "Tôi đoán hắn chắc rất cô đơn, giống như tôi cũng thật cô đơn: Yoochun lấy tay che mặt, tiếp tục nói, "Mà đây là tôi đã sai a."

"Tôi cam đoan không phải như thế, cậu. . . . . . Tốt lắm." Kim Jaejoong đi qua kéo tay Yoochun, làm lộ ra vẻ mặt yếu ớt của hắn.

Jung Yunho ho khan vài tiếng nhắc nhở bọn họ là hắn đã trở lại, hiển nhiên là không được chú ý tới.

"Có thể làm cho hắn cô đơn, tôi luôn luôn giả vờ chúng tôi vẫn giống như trước, tôi buộc hắn phối hợp cùng tôi, này rất là buồn cười a...." Yoochun nắm lại tay Jaejoong, thanh âm thống khổ.

"Cậu không thương hắn cũng không phải là cậu sai nha." Jaejoong cắt ngang lời hắn, lại duỗi tay kia ra, lấy tay niết niết mặt Yoochun, nhẹ giọng nói: "Cậu cũng không cần tự trách mình."

Yunho xem hoàn toàn ngây ngốc, Junsu đâu? Trong đầu một mảnh hỗn loạn, theo bản năng tìm kiếm vốn trong phòng phải là bốn người nha, sau đó chợt nghe thấy tiếng cười sảng khoái của Kim Junsu truyền ra từ phòng sách. Việc ngu ngốc này nhất định là máy tính của Kim Junsu, một bên xem đĩa (DVD) một bên xem hình, Yunho sốt ruột nghĩ nghĩ.

Yoochun có chút mê hoặc nhìn Jaejoong, thoáng chút kiên định ý tưởng. Hắn mạnh mẽ kéo tay Jaejoong, mà tay kia thì thuận tiện nắm ở thắc lưng Jaejoong. Jaejoong hô nhỏ một tiếng, liền xoay người ngồi xuống....trong lòng ngực Yoochun.

"Buông ra! Không được chạm vào cậu ấy, ngươi bỏ tay khỏi bụng cậu ấy nhanh." Yunho điên tiếc rống lên.

Hắn tiến vào trong vài bước, Kim Jaejoong đã muốn ngã trên người Yoochun trên sô pha___cậu hiện tại là cùng Yoochun song song ngồi, còn bày ra vẻ mặt vô tội nhìn nhìn Yunho. Yunho suýt nữa nghĩ đến chính là ảo giác, là hắn hoa mắt a.

"Làm sao vậy, làm sao vậy?" Junsu nghe Yunho rống giận, theo từ phòng sách nhìn nhìn xung quanh.

"Cậu, các cậu, " Yunho nhìn nhìn Jaejoong và Yoochun, cuối cùng xoay người hướng Junsu nói:"Cậu có biết bọn họ vừa rồi đang làm cái gì sao? Cậu có biết bọn họ nói điều gì sao?"

"Biết nha" Junsu gật gật đầu nói "Đây là lời thoại trong kịch bản đó"

Yoochun cười ngã vào cả trên sô pha.

......................

"Lời kịch thì cần gì phải thêm động tác?" Trên bàn cơm, ba người còn lại bị Jung Yunho nhai đi nhai lại vấn đề này.

"Vì chân thật, không động đậy sao có cảm giác chứ." Yoochun nói.

"Chân thật??? Cậu sao không đi tìm Junsu ~~"

"Susu không chịu." Yoochun nhún nhún vai.

"Jaejoong viết kịch bản, đương nhiên hiểu rõ vấn đề hơn chứ." Junsu theo lẽ thường nói "Hơn nữa tớ không biết diễn xuất." nghĩ nghĩ lại bổ sung: "Mất công vừa diễn lại cười."

"Cậu hồi nãy nói đến bụng là sao?" câu hỏi này là của Yoochun.

Ba người còn lại sửng sốt ____này còn không biết a....

"Ngươi bỏ tay khỏi bụng cậu ấy nhanh, nói như vậy không kì quái sao?" Yoochun tiếp tục phân tích "Tớ ôm lấy cậu ta thì tay đặt trên bụng, bình thường đều là như vậy nha, dù sao lúc ấy Jaejoong cả người đều bị tớ ôm nha."

"Là tớ...." mang thai, Jaejoong mở miệng, mấu chốt lại không phát ra tiếng ___ có thể tưởng tượng Yoochun sẽ kinh ngạc và chê cười cậu như thế nào.

"Cậu làm sao?" Yoochun hướng Jaejoong ấp a ấp úng không bình tĩnh nói "Cậu làm sao vậy? Uy, bụng cậu không thể đụng vào? Bị thương sao?" Yoochun đoán nói.

"Không có." Jaejoong buồn bực nói.

"Cậu sinh bệnh? Sao lại không nghe Susu nói qua, hay là sử dụng kỹ thuật mới a ~~?"

"Cũng không tính là bệnh." Jaejoong khẽ cắn môi nói.

“Anh bạn a, cậu có nói hay không, hay là cậu mang thai, không thể cho tớ chạm vào?”

“…….”

“……”

“……”

“….Trời ạ!” Yoochun nghe chính trong âm thanh của mình vô lực cảm thán.

3 nhận xét:

  1. không ai lấy thì ta cướp tem nhes =))~

    Trả lờiXóa
  2. =.= đọc đoạn diễn kịch cứ tg thật mún xôg vào đạp thằng Dép mấy phát

    Trả lờiXóa
  3. [...] 1: Part 1 | Part 2 | Part 3 | Part 4 | Part 5 | Part 6 | Part 7 [...]

    Trả lờiXóa