Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

Come on!!! Papa Daddy part 2

Come on!!! Papa Daddy


Edit Tiểu Diêu + Beta Tiểu Vân

Part 2

Vài ngày sau, Yunho hẹn gặp Junsu lúc tan tầm ở quán cà phê đối diện bệnh viện.

"Hai ngày trước cậu ta có tìm tớ nói rồi." Junsu nghe Yunho nói xong, cười khổ nhấp một ngụm cà phê, nói ".......về sau tớ cũng muốn hối hận vì ngày đó tán gẫu về đề tài này. Trên thực tế, tớ cũng không đề xuất ý kiến các cậu làm một đứa bé nha, tuy rằng việc này cũng có vài ví dụ thành công điển hình, nhưng là vạn nhất tử cung nhân tạo bị rơi ra thành khoang bụng gây xuất huyết rất nhiều.... hệ số nguy hiểm không thấp đâu."

"Vậy cậu thật ra có thể khuyên nhủ em ấy bỏ đi cái ý muốn chết tiệt này không! Em ấy, cái tên gia khỏa đó cho em ấy hết hy vọng đi." Yunho nghe Junsu nói trong chốc lát, sắc mặt càng trở nên khó coi đứng lên.

"Tớ cũng từng khuyên nhủ chứ, Jaejoong nói nếu tớ không giúp cậu ta thì cậu ta sẽ đi bệnh viện khác ____kia không phải lại càng hỏng bét sao. Hơn nữa ngay cả cậu cũng không ngăn được ý muốn có đứa nhỏ của Jaejoong. Thật sự, tớ nghĩ cậu ta chung quy cũng tìm cậu thương lượng." Junsu ân hận cười cười nói.

"Xem ra....tớ phải tìm em ấy nói chuyện lại." Yunhoo cười khổ nói.

Lại nói tiếp, bọn họ vài người trong nhận thức của Yunho lâu nhất chính là Yoochun, từ nhỏ đã là bạn, lên tiểu học trở thành bạn học, đến khi lên đại học cũng vẫn là bạn bè, vào thời điểm đó, thì Kim Junsu là lão bà của Yoochun.

Yoochun rất được người trong công ty xem trọng, làm một cái kịch ngắn, một phát gặp may, người viết kịch bản là Kim Jaejoong. Vài người tuổi tương đương, hứng thú hợp nhau, tự nhiên chơi với nhau, sau lại, Yunho cùng Jaejoong từ bạn biến thành tình nhân rồi sống cùng nhau đã muốn bảy năm, giống như những việc diễn ra này thật tự nhiên, còn nếu nói đến việc không thuận lợi thì.... đại khái là về phía gia đình có xung đột, Yoochun cùng Junsu bên kia hoàn hảo, Yunho trong nhà là trưởng nam, còn Jaejoong là con trai duy nhất trong nhà chín người con, hai nhà cha mẹ phi thường kỳ vọng vào họ vì gia tộc nối dõi tông đường... Jaejoong có lẽ vì nguyên nhân như vậy mà tính toán một phần về đứa nhỏ đi, Yunho suy nghĩ.

Về đến nhà, qua khe hở của phòng sách, Jaejoong đang chuyên chú gõ bàn phím vi tính. Vì thế xoay người đi phòng bếp rót cho mình một ly nước, ngồi ở phòng khách chậm rãi uống. Nhớ tới bọn họ lúc trước lựa chọn phòng ở, chính là Kim Jaejoong liếc một cái lấy phòng ở giữa có ánh sáng tốt làm phòng sách. Ngày chuyển nhà, còn định ước ra: phòng sách này thuộc quyền sở hữu của Kim Jaejoong, thần thánh cũng không thể xâm phạm...

"Anh về hồi nào thế? Hôm nay sao lại về sớm như vậy?" Jaejoong cầm trên tay tập bản thảo, theo phòng sách ra liền thấy Yunho ngồi ở sô pha, bưng ly nước không biết suy nghĩ cái gì, còn vừa nghĩ vừa cười.

"Jaejoong..." Yunho phục hồi tinh thần lại, đứng dậy tiến lên, đem Jaejoong ôm vào trong ngực, hơi thở trầm trầm phả vào cổ Jaejoong, lại kề tai nhỏ giọng gọi bảo bối. Jaejoong nghe thấy, lỗ tai liền đỏ cả lên.

"Đừng nháo" Jaejoong nhẹ giọng quát, tay đẩy hắn ra, nhưng cũng không thật có ý muốn đẩy.

"Anh chỉ cần em là đủ rồi, chỉ một mình em, ngày hôm qua em nói cái gì đứa nhỏ đó.... hãy quên nó đi, về sau cũng đừng nhắc nữa." Yunho đem cậu ôm chặt hơn, kiên quyết nói.

"Nước..." Jaejoong giật mình một chút, sau đó cảm thấy được phía sau lưng một mảng ẩm ướt, ra tiếng nhắc nhở nói: "Anh quả nhiên mang nước đi đến."

"Không được nhắc lại!" Yunho tăng thêm ngữ khí, hắn dùng khẩu khí nghiêm khắc cực nhỏ nói với Jaejoong.

"Được rồi, không đề cập tới. . . . . ." Jaejoong yêu cầu đứa nhỏ làm cho suy nghĩ của Yunho lo sợ, qua những việc đó, có điểm ủy khuất nói: "Hừ, nước của anh làm ướt cả quần áo em này."

Yunho nghe người yêu thành thực xác nhận, vừa lòng hôn má Jaejoong, cười nói: "Không sao cả, em rất nhanh sẽ không cần nó nữa." Cười rất gian xảo.

2 nhận xét: