Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2012

Come on!!! Papa Daddy part 4

Come on!!! Papa Daddy


Edit Tiểu Diêu + Beta Tiểu Vân

Part 4

"Yunho phải không? Tớ là Junsu, có chuyện cảm thấy là nên nói với cậu, nhưng trước tiên cậu cam đoan nghe xong phải bình tĩnh.... Hiện tại cậu mà kích động thì... đích thật Jaejoong cậu ta..., cậu có nhớ rõ hai tháng trước Jaejoong có nói kế hoạch sinh em bé không? Các cậu có muốn hay không thông suốt một chút... quả thực thì tính toán có chút gay go, nhưng cũng thực hiện rồi."

Jung Yunho ngồi bên trong văn phòng sang trọng, vị đại luật sư đang siết chặt tai nghe, hiện tại hắn tay cầm tai nghe nhưng não trống rỗng, mà bên kia dường như đã muốn cúp máy thật lâu rồi.

"Chết tiệt!" khi hắn phản ứng lần nữa cũng đã trên đường về đến nhà, hắn đối việc mấy chiếc xe phía trước hàm hố bóp kèn với mắng vài tiếng, cố gắng ức chế nóng nảy trong lòng.

"Kim Jaejoong~" về đến nhà, Jung Yunho xông thẳng lên phòng đọc sách, đẩy cửa hướng người bên trong nói: "Em không có gì muốn nói cho anh biết sao?"

Kim Jaejoong nhìn cánh cửa lung lay, nhíu mày khó hiểu nhìn về phía Jung Yunho.

"Em không có cái gì hướng anh giải thích sao? Em không có giấu diếm anh việc gì sao?" Jung Yunho nghĩ muốn áp chế làm cho chính mình nhẹ giọng một chút, nhưng khi nói ra thì có bao nhiêu là thất bại.

"Em không biết là có chuyện gì đáng giấu diếm khiến anh tức giận như vậy." Kim Jaejoong buông một bên sách đang đọc dỡ, bình tĩnh nói.

"Là nói, trong thân thể em là đứa nhỏ ----- cái kia, con của chúng ta, chính là một chuyện nhỏ?" Jung Yunho điên tiết.

"Anh đã biết? Junsu nói cho anh biết?" Kim Jaejoong cười cười đứng lên "Vốn em nghĩ chờ cục cưng ổn định một chút rồi mới nói cho anh biết. . . . . ."

"Trời ạ, cư nhiên chuyện này là thật! Chuyện lớn như vậy em cư nhiên không một lời nào hỏi anh?" Jung Yunho không thể tin được.

"Em có hỏi qua anh nha..." Kim Jaejoong đi đến bên cạnh Yunho, có chút lấy lòng nắm tay hắn, trong lòng thầm nghĩ, ~đáng tiếc anh không đồng ý~

"Em thật có nhớ là đã hỏi qua anh, như vậy ngày đó em sao lại không nhớ là anh nói đừng nhắc đến chuyện này nữa, em cũng đã đáp ứng anh, em còn nhớ rõ không?" Yunho né tránh tay của Jaejoong, hiển nhiên bởi vì thời điểm này hắn vô cùng tức giận.

"Cho nên em lúc sau rốt cuộc không đề cập qua." Jaejoong chậm rãi thu hồi tay lại, gật đầu nhỏ giọng nói, đây là lần đầu tiên cậu thấy Yunho tức giận như vậy, trong lòng ẩn ẩn chút sợ hãi.

"Cho nên em gạt anh lén đi làm, em lấy tinh trùng khi nào? Xem ra vấn đề này nói ra thật ngu ngốc, em căn bản có nhiều cơ hội, dù sao thì chính anh đã bị lừa như đứa ngốc." Yunho tâm tình tồi tệ nói.

"Anh.... như thế nào có thể nói chuyện như vậy" Kim Jaejoong cũng có chút nóng nảy, vội vàng giải thích: "Lần này là em không đúng, nhưng là chúng ta có thể có một đứa con -- thật sự là việc lớn cực kỳ, anh không cảm nhận thấy sao? Điều đó ít nhất cũng là việc không thoải mái sao?"

"Lớn cực kỳ cái gì chứ? Em có biết kế tiếp phải như thế nào không? Mang thai, trời ơi, em cư nhiên muốn làm cái chuyện phiêu lưu giống như đàn bà này. Nếu kế tiếp vượt qua giới hạn em phải tính sao? Em nói anh phải làm gì, còn lại đến mười tháng lo âu sợ hãi phải bên cạnh canh giữ em sao?"

"Nơi này không cần anh lo, em cũng sẽ không liên lụy anh." Jaejoong mở to hai mắt nhìn Yunho, cắn cắn môi dưới, không nghĩ tới là nói ra những lời tức giận này, một lát sau lại nói: "Em nghĩ là anh thích có một đứa nhỏ, giống em cùng nhau chờ mong, xem ra không phải."

"Anh cũng không phải nói. . . . . . Quên đi, " Yunho nhìn thấy vẻ mặt khổ sở của Jaejoong liền trấn an cậu, nhưng trong đầu lại hiện lên những việc Junsu nói là "nên làm" làm cho hắn hết hồn, hắn tận lực hòa khí nói: "Jaejoong, chúng ta bây giờ còn có thể đem đứa nhỏ. . . . . bỏ đi được không?"

"Cút!" Jaejoong tức giận đứng lên, chỉ ngón tay về phía Yunho la lớn, cậu cảm thấy không thể không chế được mình nữa, khóc nấc lên: "Anh không nghĩ đến nó, cũng đừng nghĩ muốn động nó, em sẽ tự mình đem nó nuôi lớn."

"Kim Jaejoong em đừng có ích kỉ như vậy..." Yunho nói một nửa lại không thể thốt lên được nữa, bởi vì vợ của hắn đã hiểu lầm hắn a, thật khổ sở lại thất vọng. Yunho nhắm mắt lại, sau một lúc lâu lại mở, hướng Kim Jaejoong nói, "Anh xem là chúng ta nên hảo hảo bình tĩnh một chút, đều tự mình bình tĩnh đi." Nói xong theo cửa đi ra, mấy năm qua, bọn họ đều thông suốt với nhau mọi việc, lần này quả thật khó khăn đi.

Yunho trong phòng khách đi tới đi lui, giống như nhìn hết thảy đều trở nên xa lạ mà làm cho người ta đau đầu, vì thế quyết định đi ra ngoài cho thoáng gió. Hắn nghĩ nghĩ, có lẽ chờ hắn ra ngoài đi một vòng, rồi quay trở về nhà, thế giới điên loạn lại khôi phục như cũ. (=.=) Hắn tự nghĩ rồi tự giễu chính mình, đối phương là Kim Jaejoong cố chấp nha, chính mình lúc trước như thế nào không nghĩ đến, sao bản thân lại dễ dàng khuất phục bởi "sắc đẹp cám dỗ" này chứ?

===

hắc hắc, e nó dài hơn dc tí r =]]


*ngáy mông* gia đình có chuyện r =]] chẻ yun chọc giận chẻ jae r =]]

2 nhận xét: