Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

Ngoan ngoan nha thỏ con - Chương 2

Ngoan Ngoan Nha Thỏ Con


Edit: Tiểu Vân + Beta: Winnie Huynh


Mashimaro

 

☆ Chương 2 - Bé thỏ trắng thần kỳ


Cúp điện thoại, Lục Miễn mở biểu tượng diễn đàn vẫn không ngừng lóe sáng dưới màn hình, diễn đàn này là do một đứa học sinh nào đó cuồng hắn lập nên, bên trong nhét đầy  hơn 500 thành viên. Fan cuồng đó đã tốt nghiệp nhiều năm, cũng sắp có con, còn cả ngày ở trong diễn đàn sôi nổi, cô nàng vô cùng dứt khoát lưu loát dùng hành động thực tế chứng minh mình chính là một fan cuồng không hơn không kém, chọc cho lão công ở nhà điên cuồng ăn dấm chua.


Fan cuồng nhiệt: Hôm nay thật lạnh lẽo nha ~~ không có mì sốt diễn đàn mì sốt thật sự không tuyệt gì hết a!


*面 (lǔ miàn) Mì có nước sốt đậm đặc gọi tạm như QT là mì sốt. Còn tên bạn nv chính là勉 (lù miǎn) Lục Miễn. Dạng chơi chữ  đồng âm


Yêu nhất làm mì sốt: Hôm nay ngay cả căn tin cũng hem có mì sốt, đầu bếp căn tin thiệt quá đáng! Hại tui chưa ăn cơm chiều lun!


Nhớ xuyên qua nhớ đến điên rồi: Không nên trách căn tin, khẳng định là đang giảm béo.


Mĩ nữ ở nơi nào: +1 cho lầu trên


*Lầu trên: bên Trung trong diễn đàn thì người mở bài viết gọi là chủ lầu, comt gọi là lầu 1, lầu 2, vân vân. Tương tự khi chat thì mỗi câu là 1 lầu


Mắc bệnh ngốc người ta đau thương dậy hem nổi: +10086


Fan cuồng nhiệt: +10010


Nhớ xuyên qua nhớ đến điên rồi: Đêm nay tui ăn súp cay nóng !\[^o^]/


*麻辣烫 (málà tàng) Món súp cay nấu cùng hỗn hợp nhiều đồ ăn


Trào lưu béo: Súp cay nóng tui lại không ăn được, muốn ăn no phải tiêu hết bao nhiêu tiền a. Tui phải đi ăn đùi gà to! hừ hừ !


Bông Không Hoa: Hôm nay tui đi hóng gió ăn một ly kem. Mô phật ! Về tới ký túc xá ba mẹ liền đến!


Mĩ nữ ở nơi nào: Mấy người đủ dzồi ! Không thấy có ông đây sao ! Thật sự không thấy sao ! Sự tồn tại của tui thấp đến vậy sao !


Fan cuồng nhiệt: Tạc mao thụ !


Mắc bệnh ngốc người ta đau thương dậy hem nổi: +10000 cho lần trên


Trào lưu béo: +3.1415926


Yêu nhất làm mì sốt: Trên lầu thiệt là keo kiệt !


......


Chữ viết lòe loẹt cùng đủ mọi hình ảnh phong cách ào ào lướt qua, khiến Lục Miễn nhìn hoa hết cả mắt, nhéo nhéo giữa trán ở khung chat gõ một hàng chữ.


Mì sốt: Các học sinh, có ai từng nuôi thỏ chưa?


Vừa ấn gửi đi liền cảm giác ống quần bị kéo một chút, Lục Miễn nghiêng người nhìn xuống chân, chỉ thấy bé thỏ trắng như cục bông xù ngồi một đống dưới chân hắn, miệng cắn ống quần thể dục của hắn không ngừng lôi kéo, lỗ tai cụp ở sau đầu, đầu không ngừng quay trái quay phải .


Lục Miễn đem bé nhấc lên đặt trên bàn, tầm mắt chuyển về màn hình, thấy tin mình phát đi chả biết đã trôi về phương nào, đành phải mở lịch sử chat ra coi lại.


Mì sốt: Các học sinh, có ai từng nuôi thỏ chưa?


Fan cuồng nhiệt: Chụp ảnh chung!


Trào lưu béo: Mì sốt cuối cùng cũng hiện thân! Xúc động!


Nhớ xuyên qua nhớ đến điên rồi: A a a! Mấy người thật nhanh! Tui cũng muốn chụp ảnh chung!


Mĩ nữ ở nơi nào: Mấy bà dã man này! tránh ra !


......


Bên trong diễn đàn sôi trào nửa ngày, nhưng không một ai trả lời bấn đề của hắn. Lục Miễn nhíu mày, thở dài, ngón tay thon dài gõ tới.


Mì sốt: Không ai trả lời vấn đề của tôi sao? Vậy tôi đi hỏi baidu vậy.


*Baidu: trang tìm kiếm của trung quốc, tương tự google.


Bông Không Hoa: Có ! Giơ tay !


Bông Không Hoa: Nhà em từng nuôi thỏ !


Bông Không Hoa: Mì sốt muốn hỏi gì ạ? Cũng muốn nuôi thỏ sao ạ?


Lục Miễn cười cười, đang muốn gõ chữ, bên cạnh đột nhiên xuất hiện móng vuốt be bé xù xù. Bé thỏ trắng ngẩng đầu, mắt không chớp nhìn hắn một lúc, vùi đầu đem móng vuốt đặt lên bàn phím.


Lục Miễn kinh ngạc nhìn bé, lại nhìn về phía màn hình, tiếp đó mặt liền 囧 囧 phát hiện trên khung chat xuất hiện một hàng dài ký tự “,”.


“Cưng thật là dễ gần nha!” Lục Miễn đem bé thỏ nhấc ra, cũng không quản bên trong diễn đàn đã trôi qua bao nhiêu tin tức, xóa hết mấy dấu “,”, tiếp tục gõ chữ.


Mì sốt: Nhặt được một bé thỏ, không biết phải nuôi làm sao, cần chú ý cái gì?


Gõ xong chữ thì đi ra ngoài rót nước, tiến vào thì thấy bé thỏ trắng đã bò đến trên bàn phím, đứng thẳng dậy, hai tròng mắt màu trà xoay tròn nhìn chằm chằm màn hình, lỗ tai dựng thẳng cao cao chạm vào giữa màn hình ở khung chat, tai bên kia thì còn động động, bộ dạng nhìn đến say sưa.


Lục Miễn bật cười, đem cái ly đặt ở bên cạnh bàn một lần nữa ngồi vào ghế, đưa tay vuốt ve người bé thỏ, cảm thấy bé thỏ này thật thần kỳ.


Bé thỏ bị hắn vuốt, xoay người 180 độ, hai chân trước be bé giơ giữa không trung, cứ đứng thẳng như vậy cùng Lục Miễn mắt to trừng mắt nhỏ.


“Chẹp...... Bé thỏ nhà ai chạy đến đây vậy? Gan lớn thế không biết!” Lục Miễn vuốt vuốt lỗ tai trắng như tuyết của bé cười cười, đem bé nhấc lên đặt qua một bên, “Trước cứ ngồi yên ở đây, đừng quấy rối nha, anh phải tìm thông tin về bé đã.”


Thần kỳ là, Lục Miễn kế tiếp vừa cùng học sinh trò chuyện về cách nuôi thỏ, lại vừa lên mạng tra thông tin, bận việc nửa ngày, bé thỏ này quả thực không bò đến bên bàn phím nữa, vẫn im lặng ngồi xổm một bên.


Lục Miễn thường thường liếc mắt nhìn bé, thấy bé có lúc thì nhìn chằm chằm bàn phím, có lúc lại nhìn chằm chằm màn hình, Ánh mắt như có sức sống. Tuy rằng thích động vật, nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng nuôi qua, chó mèo gặp nhiều nên còn biết chút ít, thỏ thì lại chưa bao giờ tiếp xúc qua, không nghĩ tới bé thỏ này chơi thật vui, sợ tính tò mò còn hơn cả so với mèo.


Vốn cho rằng nhiêu đó đã đủ khiến hắn giật mình, không nghĩ tới còn có việc bất ngờ hơn. Bé thỏ này quả nhiên chính là chúa tò mò, luôn nhắm mắt theo đuôi hắn, nếu không phải hắn luôn chú ý, phỏng chừng đã có thể một cước đạp bẹp ẻm. Uống nước đi theo, ăn cơm đi theo, rửa chén đi theo, đến cả đi WC cũng phải đi theo nhìn.


Có lúc ngồi chồm hổm một đống bên chân hắn nhìn hắn đi tè, ngẩng đầu nhìn nửa ngày, nghe được hắn dội bồn cầu, lỗ tai giật giật, đột nhiên hai chân sau nhảy bật lên, đáp chuẩn xác lên thành bồn cầu.


Lục Miễn vẫn chưa hết kinh ngạc khi nhìn bé nhảy lên thì mắt đã thấy ẻm nghiêng ngã, tư thế như sắp lọt xuống bồn cầu, tay vội vàng xách hai lỗ tai bé nhấc lên thả xuống đất.


“Lần sau không cho phép nhảy vậy nữa!” Lục Miễn đưa ngón tay chọt chọt bé, vẻ mặt nghiêm túc. Bé thỏ nhỏ như vầy, mà lại nghịch ngợm thế, lỡ như lọt xuống, phỏng chừng có thể bị nước cuốn trôi xuống cống mà chết đuối mất.


Bé thỏ cụp tai lại nhìn hắn, dường như nghe hiểu lời hắn dạy, ánh mắt mất đi vài điểm sáng.


Lục Miễn hỏi trên diễn đàn, toàn bộ giáo viên đồng nghiệp đều biết hắn nuôi bé thỏ trắng, đồng nghiệp uống trà rót nước đi ngang qua, cũng sẽ ngó vào hỏi một chút, nhất là mấy đồng nghiệp nữ, thích nhất là mấy động vật nhỏ đáng yêu: Nghe nói cậu nuôi thỏ? Nuôi thế nào rồi?


Lục Miễn ném cho đối phương một thanh chocolate nhân rượu, cười cười: “Nuôi rất tốt. Có thể ăn có thể uống có thể ngủ, ngay cả đi WC đều chui vô một góc cố định, rất vệ sinh. Còn thích nhìn chằm chằm màn hình máy tính với bàn phím của tôi, trông như hiểu hết luôn ấy.”


“Ý ! Tôi cũng muốn thấy, hôm nào chụp một tấm ảnh cho tôi xem với.”


“Được!”


---


Tiểu Vân: tui dịch hình như hơi nhảm nhỉ (〜 ̄▽ ̄)〜 tại là chat nên nó phải điên điên, dịch bt thấy ko có tư vị của chat ha (*⌒ヮ⌒*)

5 nhận xét:

  1. lan dau tien giật tem ~~~~ ≧◡≦ ka ka

    Trả lờiXóa
  2. ヾ(;☆ω☆)ノ ta sẽ hóng tem nhà cưng

    Trả lờiXóa
  3. Uwa uwa! Dễ thương chết người!
    Cảm ơn chủ nhà vì bản dịch!
    <3

    Trả lờiXóa
  4. Ta tự hỏi ai là công ai là thụ a ? Nhưng đột nhiên nghĩ tới câu "Đè được 1 lần không có nghĩa là sẽ đè được mãi" nên cũng ko dám hỏi luôn ( ý nói làm công được 1 lần không có nghĩa là sẽ làm công cả đời ) !

    Trả lờiXóa